Bài dự thi "Ký ức mùa Hè của tôi": Mùa Hạ ấy nợ chúng mình một tấm ảnh chụp chung

0:00 / 0:00
0:00
HHT - Đó là những khoảng thời gian êm đềm nhất của đời học sinh. Chỉ tiếc rằng đến cuối cùng, lại chẳng thế có một thứ để lưu giữ lại những gương mặt ấy. Hay đúng hơn là lưu giữ “chúng mình” của một thời non trẻ.

Ai trong đời cũng đã từng một lần nhung nhớ một mùa Hạ. Có thể là một mùa Hạ vui, có thể là một mùa Hạ buồn. Có những mùa Hạ giờ chỉ còn nằm trong tiềm thức. Nhưng mỗi khi nhớ lại, đó là cả một bầu trời. Là cả một quãng đường đi mà ta đã từng tự mình cảm nhận, tự cố gắng và nỗ lực. Ta thực sự muốn quay trở lại để làm được những điều mà ta còn dang dở, một bước hẫng hụt mà ta muốn sửa sai.

Bài dự thi "Ký ức mùa Hè của tôi": Mùa Hạ ấy nợ chúng mình một tấm ảnh chụp chung ảnh 1

Có những mùa Hạ muốn được quay trở lại. (Minh họa: Phim "With You")

“Chúng mình đã bước vội qua những mùa Hạ, chứa đựng những kỉ niệm của tất cả thời đẹp nhất một đời người. Ngày ấy tụi mình cứ mong muốn lớn thật nhanh để trưởng thành. Để giờ đây, khi phải trưởng thành thì lại mong muốn được trở về những ngày tháng cũ. Những ngày tháng chưa phải lo nghĩ gì cả. Ít nhất thì mối lo lắng của chúng mình chỉ là học, và cố gắng học thật tốt để đỗ đạt cao.”

Mùa Hạ còn đó, vậy mà những gương mặt xưa giờ đã ở đâu mất rồi?

Bài dự thi "Ký ức mùa Hè của tôi": Mùa Hạ ấy nợ chúng mình một tấm ảnh chụp chung ảnh 2

Những gương mặt cũ Hạ này đã đi đâu? (Minh họa: Phim "With You")

Có mùa Hạ ấy, tớ nhớ tụi mình được ở bên nhau, cùng nhau bước chung trên con đường tuổi trẻ nông nổi và bồng bột. Có lẽ điều tiếc nuối nhất của khoảng ký ức là không thể có cùng nhau một bức ảnh chụp chung. Lớn lên và trưởng thành cùng nhau suốt 4 năm, từ lúc mới chập chững bắt đầu học cùng nhau. Đến lúc kết thúc lại không được trọn vẹn. Những gương mặt tớ đã rất quen, quen từng tính cách và cả những thói quen. Tớ vẫn hay chọn ngồi ở cuối cùng, vì ở góc nhìn này, tớ được thấy tất cả mọi người bằng cái nhìn rộng nhất của tớ.

Bài dự thi "Ký ức mùa Hè của tôi": Mùa Hạ ấy nợ chúng mình một tấm ảnh chụp chung ảnh 3

Có những tính cách tớ đã nằm lòng. (Minh họa: Phim "With You")

Mùa Hạ năm cuối cấp hai, chúng mình cùng vất vả để thi đỗ vào cấp ba. Ai cũng mệt mỏi nhưng đều có quyết tâm đỗ cấp ba. Bài tập thì chất đống lên mỗi ngày, rồi còn phải đi học nhiều nữa. Học trên lớp, rồi học phụ đạo, học này học kia. Tụi mình của những thời gian đó, thật sự căng thẳng và gần như bỏ quên nhau. Một chặng đường đi cùng nhau, bốn năm với một quãng học sinh, thực sự dài. Từng ngày, từng tháng qua chúng mình cứ ở bên nhau, học chung với nhau và cứ thế mà thân nhau. Cùng nhau lớn lên, nhìn thấy nhau hầu như mỗi ngày đến lớp.

Đó là những khoảng thời gian êm đềm nhất của đời học sinh. Trước khi phải học ở một môi trường khác, phải tự lập nhiều hơn... Dù có những lúc chúng ta có cãi vã. Thậm trí có những xích mích với nhau, nhưng rồi sau đó chúng mình lại làm thân với nhau. Tập thể lớp mình, qua tháng năm vẫn đoàn kết và mạnh mẽ. Có những biến cố và có những lần suy sụp. Nhưng sau đó vẫn cùng nhau vươn lên để trở thành một tập thể vững mạnh.

Bài dự thi "Ký ức mùa Hè của tôi": Mùa Hạ ấy nợ chúng mình một tấm ảnh chụp chung ảnh 4

Chúng mình cãi vã rồi lại làm lành. (Minh họa: Phim "With You")

Chỉ tiếc rằng đến cuối cùng, lại chẳng thế có một thứ để lưu giữ lại những gương mặt ấy. Hay đúng hơn là lưu giữ “chúng mình” của một thời non trẻ.

Cây phượng vĩ năm ấy không nở màu rực rỡ, chỉ lác đác một vài bông hoa như chỉ báo hiệu là mùa Hạ đã đến. Có tiếng ve thì luôn vậy, râm ran bất chấp có nắng, có nóng hay là có mưa. Chỉ có chúng mình ngồi lại với nhau, bên nhau những giây phút cuối cùng. Trò chuyện cùng nhau vì mai sau có gặp lại, thì chúng mình cũng không còn thân thiết như này nữa. Mùa Hạ năm ấy tớ đã tiếc nuối vì không có một tấm ảnh với các cậu. Với cả cô chủ nhiệm nữa - người đã đồng hành cùng chúng mình suốt bốn năm tuổi trẻ non dại.

Bài dự thi "Ký ức mùa Hè của tôi": Mùa Hạ ấy nợ chúng mình một tấm ảnh chụp chung ảnh 5

Tiếc rằng chúng mình đã không có chung một tấm ảnh. (Minh họa: Phim "With You")

Để tham gia cuộc thi viết "Ký ức mùa Hè của tôi", bạn có thể gửi bài dự thi đến truyennganh2t@gmail.com với tiêu đề email "Ký ức mùa Hè của tôi + Tên bài viết". Bạn có thể đọc thêm thể lệ cuộc thi ở đây.

Bài dự thi "Ký ức mùa Hè của tôi": Mùa Hạ ấy nợ chúng mình một tấm ảnh chụp chung ảnh 9
MỚI - NÓNG
Tổ chức đề cử, giới thiệu các Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu năm 2024
Tổ chức đề cử, giới thiệu các Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu năm 2024
Ban Bí thư T.Ư Đoàn đề nghị các ban, đơn vị thuộc T.Ư Đoàn và các tỉnh, thành đoàn, đoàn trực thuộc giới thiệu, lựa chọn, đề xuất các gương thanh niên, thiếu niên, nhi đồng tiêu biểu trên các lĩnh vực xét trao giải thưởng Gương mặt trẻ Việt Nam tiêu biểu năm 2024. Thời gian đề cử, giới thiệu từ ngày 10/11 - 31/12/2024.

Có thể bạn quan tâm

Yêu Với Một Trái Tim Rộng Mở: Cuốn sách đáng yêu từ Mayy, cựu tác giả nhà Hoa

Yêu Với Một Trái Tim Rộng Mở: Cuốn sách đáng yêu từ Mayy, cựu tác giả nhà Hoa

HHT - “Yêu với một trái tim rộng mở” là ấn phẩm của tác giả Mayy - cây bút quen thuộc với các độc giả thế hệ 8X và 9X trên báo Hoa Học Trò. Ấn phẩm lưu lại những mẩu truyện “đình đám” từng xuất hiện trên báo Hoa cùng lời gửi gắm của tác giả dành cho những bạn trẻ trong độ tuổi 20.
Lộ Trình Học Tiếng Anh: Giúp bạn tăng phản xạ ngôn ngữ bằng cách tự đặt câu hỏi

Lộ Trình Học Tiếng Anh: Giúp bạn tăng phản xạ ngôn ngữ bằng cách tự đặt câu hỏi

HHT - Có nhiều nguyên nhân khiến người học mất gốc tiếng Anh: Phương pháp học chưa đúng, bị “hổng” kiến thức cơ bản, lâu không sử dụng, ôn luyện,… Dù vấn đề của bạn là gì, hãy chính thức bắt đầu lại hành trình của mình theo cách hoàn toàn mới mẻ - tăng phản xạ tiếng Anh bằng cách tự đặt câu hỏi.
Một thời để nhớ: Một chút khiếm khuyết bên ngoài không thể ngăn cản ai đó tỏa sáng

Một thời để nhớ: Một chút khiếm khuyết bên ngoài không thể ngăn cản ai đó tỏa sáng

HHT - Ngay từ nhỏ xíu, tay phải Hòa đã bị tật. Mọi thứ nó đều làm bằng tay trái. Thế nhưng, nó viết bài nhanh chẳng kém ai. Trực nhật, nó cũng chẳng cần ai giúp. Còn giờ ra chơi, thấy nó bắn bi, đánh cầu lông bằng một tay thì mới thật là dễ nể. Nhưng nuôi một con cún nhỏ xíu đâu phải chuyện giỡn chơi...