Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Tuổi trẻ xanh mãi bên khung cửa sổ chín ô

HHT - Sau này, thỉnh thoảng tỉnh giấc dậy giữa cơn mộng mị về thưở thiếu niên tươi trẻ kia, tôi như vẫn còn ngửi thấy mùi nắng đầu Hè, mùi hồng chín thoang thoảng và tiếng mưa dai dẳng, bên khung cửa sổ chín ô năm nào.

Hồi cấp hai, tôi ngồi bên cạnh cái cửa sổ chín ô có mặt kính sáng bóng và chiếc khung gỗ đã mục dần vì thời gian. Mỗi khi trống giờ hay lúc mắt muốn díp lại vì những bài giảng dài miên man, tôi lại nằm ườn xuống bàn, quay mặt sang phía khung cửa sổ, chìm vào thế giới riêng.

Những ngày đầu Xuân, tiết trời dịu nhẹ, những ngày như thế thường là những ngày ngắn ngủi trước kì nghỉ Tết. Khác với không khí vội vã, háo hức đón Tết về, thế giới bên ngoài khung cửa sổ lúc này lại chậm rãi, bình yên đến lạ. Qua lớp kính bóng đến độ có thể soi được mặt mình, tôi thấy bầu trời trong xanh, từng gợn mây trắng lửng lơ, dập dìu như những con thuyền giấy trôi dạt trên mặt nước biếc.

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Tuổi trẻ xanh mãi bên khung cửa sổ chín ô ảnh 1 Hồi cấp hai, tôi ngồi bên cạnh cái cửa sổ chín ô có mặt kính sáng bóng và chiếc khung gỗ đã mục dần vì thời gian. (Ảnh minh họa: Nguồn Tumblr)

Xuân đi, Hạ đến cùng những cuộc chia ly, cùng cánh hoa phượng đỏ thắm trên trang vở năm ô ly ố vàng, và mùa Hạ cũng đến bên cái cửa sổ chín ô của lớp tôi. Đầu Hạ, ánh Mặt Trời vẫn còn dịu nên bọn học trò chưa chịu buông rèm, mặc kệ những hạt nắng chiếu xuyên qua khung cửa sổ cũ mèm, đậu lên mớ tóc mai lưa thưa, vờn nhẹ lên má, nhảy múa trên vai đám trò nhỏ đang chăm chú nghe giảng bài.

Thu sang, kéo theo tiếng trống tựu trường rộn ràng. Trông qua cái cửa sổ chín ô thân thuộc, “cây bàng cô đơn” giữa sân trường đã thay màu lá từ lúc nào, những chiếc lá xanh cuối cùng còn níu giữ trên cành cây khẳng khiu theo gió mà bay vèo trong không trung, lướt qua khung cửa sổ vài lần rồi đáp đất. Phía dưới sân, đám con trai ống quần xắn cao, lưng áo ướt đẫm, hô hào nhau tranh giành quả bóng nhựa. Gió mùa Thu, đưa cái mùi đậm vị đường của quả hồng vừa chín tới hòa quyện với nụ cười ngây ngô của bọn học trò nơi góc sân trường ngọt ngào quá đỗi.

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Tuổi trẻ xanh mãi bên khung cửa sổ chín ô ảnh 2 Cánh hoa phượng đỏ thắm trên trang vở năm ô ly ố vàng, và mùa Hạ cũng đến bên cái cửa sổ chín ô của lớp tôi. (Ảnh minh họa: Nguồn Tumblr)

Mùa mưa kéo về cùng với những tiếng sấm đùng đùng giữa không trung khiến bọn con gái bất chợt giật mình. Cái cửa sổ chín ô lớp tôi tuy đã nhuốm màu thời gian nhưng vẫn đủ sức chống chọi lại với cơn gió rít gào, giật thét ngoài kia. Từng hạt mưa nặng nề đập vào ô cửa sổ lốp bốp, làm mặt kính nhòe đi, trông không rõ những gì bên ngoài nữa, chỉ thấy bầu trời tối sầm, thỉnh thoảng xẹt lên vài tia sấm tím sẫm, chỉ có mưa, vẫn vần vũ hoài không ngớt.

Sau này, thỉnh thoảng tỉnh giấc dậy giữa cơn mộng mị về thưở thiếu niên tươi trẻ kia, tôi như vẫn còn ngửi thấy mùi nắng đầu Hè, mùi hồng chín thoang thoảng và tiếng mưa dai dẳng, bên khung cửa sổ chín ô năm nào. Tuổi trẻ để lại cho ta nhiều kí ức đẹp đẽ, cũng để lại cho ta nhiều nuối tiếc với những giấc mộng dài miên man.

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Tuổi trẻ xanh mãi bên khung cửa sổ chín ô ảnh 3 Tuổi trẻ để lại cho ta nhiều kí ức đẹp đẽ, cũng để lại cho ta nhiều nuối tiếc với những giấc mộng dài miên man. (Ảnh minh họa: Nguồn Tumblr)

Mời bạn tham gia cuộc thi dành cho những cây bút trẻ, những tâm hồn yêu viết:

Để dự thi, bạn hãy viết một tác phẩm tối đa 500 từ. Thể loại đa dạng: Truyện mini, Tản văn, Cảm thức... Nội dung phong phú về cuộc sống, gia đình, rung động đầu đời, một trải nghiệm thú vị... Yêu cầu tác phẩm phải phù hợp với đối tượng độc giả trẻ. Hạn cuối nhận bài dự thi đến 15/4/2020. Địa chỉ nhận bài dự thi: truyennganh2t@gmail.com. Tiêu đề email ghi rõ “Bài dự thi viết mini + tên bài viết”. Lưu ý: Ghi rõ họ tên, điện thoại, facebook, địa chỉ để BBT có thể liên hệ với bạn nhé! 

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.