Bạn đọc sáng tác: Cây củ tảo tuổi thơ tô màu xanh tuổi trẻ, êm đềm dẫn tôi tới tương lai
HHT - Cây gậy của ngoại rớt, mắt kém, ngoại thường vịn vào hàng củ tảo để tìm. Tôi ngồi nghe tiếng ngoại A Di Đà Phật, nghe buổi chiều rắc lắc giọt mưa, và ngày xưa in mọt trên mùi củ tảo mà vĩnh viễn không bao giờ ngát hương lại.
Nhà tôi có một cây củ tảo, lá xanh trưa rì rào, những trưa lao xao người xin hái làm thuốc đếm không xuể. Lá củ tảo vì vậy mà mọc ra nhiều lá hơn? Khoảng sân trước hiên nhà vì vậy mà đông đúc hơn? Tôi thường ngồi thu lu trước hàng củ tảo, mùi củ tảo chẳng thơm gì, nhưng chẳng biết sao tôi thích loài cây này quá thể.

Trưa, ba mẹ tôi đi vắng, bà tới xin mượn cái ghế bắc lên hái củ tảo. Tôi ngồi kế bên, lật từng trang sách đọc, bà hỏi, con học lớp mấy rồi, tôi cười, dạ con nghỉ học rồi, bà lại hỏi sao con không đi chơi mà ở nhà có một mình vậy, tôi chỉ biết gượng cười. Bà hỏi xin miếng nước, rồi hỏi tôi hàng tá câu chuyện khác. Đó là lần, tôi cảm giác như tôi có một người bà. Bà tôi mất sớm từ khi tôi còn rất nhỏ, nên trong những cuốn sách, tôi rất ít khi cảm nhận được vẻ đẹp của một người bà. Tôi cười luyến tiếc và tiễn bà ra về, và không biết, từ khi nào tôi hay nhìn rõ mặt những người đến xin lá củ tảo, để thầm mong, sẽ lại được nhìn thấy bà chăng?

Lũ trẻ thường văng vẳng trước hàng củ tảo nhà tôi, bằng quan sát, tôi lén nhìn chúng chơi trò tạt lon, chơi nhảy dây. Giữa những trưa trời nắng gắt, hay những xế trời mù, chúng thường cười hét tự do, đến nỗi tôi quên mất một vài từ ngữ đã từng có trong kí ức, từng quen thuộc, phóng khoáng với cái miệng lau láu, mặc cho người lớn đi qua vẫn hãnh tiến, như thể đó là một thế giới riêng biệt, được chia cắt trong những trò chơi ngây ngô. Qua hàng củ tảo, tôi lén cười, nghe mát rượi buổi trưa.
Hồi ông ngoại tôi còn sống, ngoại hay lấy ghế ngồi trước hàng củ tảo. Mỗi độ chiều trời âm u nổi sấm, ngoại tôi hay chắp tay niệm phật, khi cây gậy của ngoại rớt, mắt kém, ngoại thường vờ vịn vào hàng củ tảo để tìm. Tôi ngồi nghe tiếng ngoại A di đà phật, nghe buổi chiều rắc lắc giọt mưa, và ngày xưa in mọt trên mùi củ tảo mà vĩnh viễn không bao giờ ngát hương lại.

Một lần, có một ông tới nhà tôi, ông nói ông cần rất nhiều lá củ tảo, nên muốn xin thật nhiều về, ba tôi cười, ông cứ lấy thoải mái, cây này mọc hoang mà, nếu cần thì bứng nguyên cây về nhà trồng luôn. Nhưng thật may đó chỉ là ý định, cả hai không ai có ý biểu quyết hơn, và suy nghĩ chỉ vừa lóe rồi vụt mất.
Hàng củ tảo vẫn cho bóng mát những trưa Hè, lá vẫn ru, người vẫn thu lu, lặng im, nghe muôn vàn thứ tiếng khoắng đều và từ từ, trong mùi hăng hăng xanh ngắt khi đưa lên mũi ngửi, tôi nghe thênh thang những chiều ngoảnh lại, xa ngái chân trời.


Cùng chuyên mục

“Thực đơn” sách Tết: Chạm vào trang nào cũng thấy mùa Xuân, đậm đà hương vị Tết

“Nhâm Nhi Tết - Tân Sửu 2021”: Tất cả những gì bạn muốn biết về Tết năm nay!

“Dear” là bản tình ca da diết mà dịu ngọt dành cho những trái tim biết yêu

17 quy tắc sống tích cực ai cũng làm được từ tác giả self-help thành công nhất thế giới

“Dare Me“: Tiểu thuyết ly kỳ lãng mạn về các bạn trẻ trước sức hút của thế giới người lớn

Bạn đọc sáng tác: Bao mùa Đông đã trôi qua, cớ sao tim tớ vẫn nhớ hoài về cậu?

Khởi động một năm mới 2021 đầy ngọt ngào với ly “Trà Sữa” đặc biệt!
