Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Đừng là hướng dương mãi ngóng về Mặt Trời

HHT - Tuổi trẻ của tôi như một đoá hướng dương luôn hướng về Mặt Trời. Tôi năm ấy ngây ngô cho rằng, chúng tôi sẽ bên cạnh nhau tận sau này. Đến khi hướng dương kia héo đi dưới ánh Mặt Trời, tôi mới nhận ra, không gì là vĩnh cửu.

Năm ấy chỉ vì một nụ cười mà tôi bỏ lỡ cả một khoảng trời thanh xuân.

Tôi của năm ấy ngây dại đứng trước ngưỡng cửa của tuổi mười bảy đẹp nhất.

Có người đã từng nói, người bên cạnh bạn lúc mười bảy tuổi, không thể đi cùng bạn đến hết cuộc đời.

Chúng tôi cùng nhau đi qua những ngày tuổi trẻ một cách êm đềm nhất, như một đoá hướng dương luôn hướng về Mặt Trời.

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Đừng là hướng dương mãi ngóng về Mặt Trời ảnh 1 Chúng tôi cùng nhau đi qua những ngày tuổi trẻ, như một đoá hướng dương luôn hướng về Mặt Trời.
(Ảnh minh họa, nguồn Tumblr)

Chắc hẳn ai cũng biết rằng hướng dương không bao giờ chạm được đến Mặt Trời, cũng không chắc rằng nó chịu được sức nóng toả ra của Mặt Trời khi đến gần.

Tôi của năm ấy ngây ngô cho rằng, chúng tôi sẽ bên cạnh nhau đến tận sau này.

Đến khi hướng dương kia héo đi, tôi mới chợt nhận ra, không gì là vĩnh cửu.

Người cũng dần rời bỏ tôi mà đi, thời gian và khoảng cách là thứ tàn nhẫn nhất khiến một mối quan hệ trở nên vỡ vụn.

Đau rồi lại đau, những cơn đau cứ tìm đến ngự trị trong con tim chẳng lành lặng này.

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Đừng là hướng dương mãi ngóng về Mặt Trời ảnh 2 Nhưng hướng dương không bao giờ chạm được đến Mặt Trời.
(Ảnh minh họa, nguồn Tumblr)

Tổn thương, thất vọng khiến tôi trưởng thành hơn, không ngây dại như thuở ban đầu, chẳng còn moi hết ruột gan để cho đi.

Yêu và được yêu, hai thứ khiến cho con người luôn dày vò trong cảm xúc của chính mình. Nhưng ít ai nhận ra rằng, chính bản thân mình cũng là một kẻ cần được yêu.

Thế nên, dù bạn có cho đi bao nhiêu, có sâu đậm đến đâu, yêu như thế nào, cũng nhớ chừa đường lui cho bản thân, hãy yêu bản thân mình hơn tất cả.

Tôi của bây giờ nhận ra, thanh xuân là phải đau, tổn thương một ít, thất vọng một chút mới là thanh xuân. 

Nhưng dù gì đi nữa cũng đừng quên yêu lấy chính mình.

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Đừng là hướng dương mãi ngóng về Mặt Trời ảnh 3 Hãy nhớ chừa đường lui cho bản thân, hãy yêu bản thân mình hơn tất cả.
(Ảnh minh họa, nguồn Tumblr)

Bạn có tin nhắn:

Sau khi đăng tải các bài viết dự thi lọt qua vòng sơ khảo trên Hoa Học Trò Online, BTC sẽ tiến hành chấm điểm và thông báo kết quả 10 giải khuyến khích vào đầu tháng 5/2020. Mời bạn đón đọc kết quả sẽ được đăng trên Hoa Học Trò Online và fanpage Trà sữa cho tâm hồn. Riêng 3 bài dự thi xuất sắc nhất sẽ được đăng tải riêng trên ấn phẩm Trà sữa cho tâm hồn phiên bản đặc biệt, phát hành tháng 5/2020. Cảm ơn bạn đã tham gia, hẹn bạn ở những cuộc thi sắp tới nhé!

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.