Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Ngôi nhà luôn sưởi ấm trái tim tôi

HHT - Tuổi thơ, tôi cứ vô tâm nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc khi có nhà to hơn, rộng rãi hơn. Lúc đó tôi có thể vênh mặt lên mà tự hào với con bé hàng xóm, có thể đi khoe khoang khắp nơi.

Cuộc sống này đang thay đổi quá nhiều chăng, khi mà càng hiện đại thì con người ta càng rời xa nhau. Chúng ta từng nghĩ mình chưa đủ khôn lớn, thế là sợ hãi trưởng thành, nhưng rồi ai cũng phải lớn.

Lúc bé, thì hiếu thắng mong đòi nhanh lớn, những để đổi khác cuộc sống, thể hiện cái tôi cá nhân được nhiều. Nhưng rồi, cuộc sống đổi khác, con người đổi khác, và chúng ta, ai rồi cũng khác. Suy nghĩ của tuổi thơ tôi đã thay đổi, rằng không phải nhà lớn, là sẽ hạnh phúc và ngược lại không phải hạnh phúc ở trong cuộc sống nhất thiết phải là giàu sang, và có nhà to rộng.

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Ngôi nhà luôn sưởi ấm trái tim tôi ảnh 1

Ảnh minh họa: phim Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh.

Tuổi thơ, tôi cứ vô tâm nghĩ rằng mình sẽ hạnh phúc khi có nhà to hơn, rộng rãi hơn. Lúc đó tôi có thể vênh mặt lên mà tự hào với con bé hàng xóm, có thể đi khoe khoang khắp nơi. Đáng tiếc, thực tại đã thay thế cho mộng ảo giá như ấy, nhà tôi - một căn nhà bình thường, chẳng to như tôi muốn, chẳng lớn nhất làng, và so với nhà con bé đó, nhà tôi cũng chẳng là gì.

Đúng thật là tuổi thơ. Điều tôi bằng lòng nhất về tuổi thơ, có lẽ là những trò chơi dân gian, sự gần gũi gắn bó của những đứa trẻ. Chứ không như bây giờ, tuổi thơ của những đứa nhỏ sống thời hiện đại. Sự gắn bó, đoàn kết thân tình giữa người với người cứ thế lả lơi dần đi. Khi mà đi chơi với nhau, nhưng tay đứa nào cũng cầm cái điện thoại “check in” này nọ cá nhân, cắm mặt vào nó mà chẳng ai nhìn ai...

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Ngôi nhà luôn sưởi ấm trái tim tôi ảnh 2

Ảnh minh họa: phim Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh.

Có đôi khi, ta đi dọc đi ngang, rẽ trái, rẽ phải trong cuộc sống, chỉ để kiếm tìm sự giàu có, tìm một ngôi nhà sang trọng, vì những tưởng một ngôi nhà như thế, một cuộc sống như thế mới có đủ hạnh phúc và yêu thương. Mà ta đâu biết rằng, ta chỉ cần đó là một ngôi nhà, với đầy đủ yêu thương, tin yêu, và những nụ cười.

Giá như tôi có thể được sống lại tuổi thơ chỉ một lần, tôi vẫn chọn một tuổi thơ như thế. Bởi dù tôi có không thích căn nhà đó, thì khi tôi trở về, tôi vẫn được che mưa, che nắng, và nhận được đầy đủ yêu thương, chỉ như thế là đủ. Còn hơn là bây giờ, có thừa khả năng mua một căn nhà lớn, nhưng tôi sợ, mình không có được, là mầm rễ của yêu thương, hạt giống của hạnh phúc.

Cuộc thi viết Trà sữa cho tâm hồn: Ngôi nhà luôn sưởi ấm trái tim tôi ảnh 3 Ảnh minh họa: phim Tôi Thấy Hoa Vàng Trên Cỏ Xanh.

Mời bạn tham gia cuộc thi dành cho những cây bút trẻ, những tâm hồn yêu viết:

Để dự thi, bạn hãy viết một tác phẩm tối đa 500 từ. Thể loại đa dạng: Truyện mini, Tản văn, Cảm thức... Nội dung phong phú về cuộc sống, gia đình, rung động đầu đời, một trải nghiệm thú vị... Yêu cầu tác phẩm phải phù hợp với đối tượng độc giả trẻ. Hạn cuối nhận bài dự thi đến 31/3/2020. Địa chỉ nhận bài dự thi: truyennganh2t@gmail.com. Tiêu đề email ghi rõ “Bài dự thi viết mini + tên bài viết”. Lưu ý: Ghi rõ họ tên, điện thoại, facebook, địa chỉ để BBT có thể liên hệ với bạn nhé!

MỚI - NÓNG
BTS "nằm không dính đạn", bị réo tên trong xung đột giữa nhà HYBE và Min Hee Jin
BTS "nằm không dính đạn", bị réo tên trong xung đột giữa nhà HYBE và Min Hee Jin
HHT - Tên gọi "Chống đạn thiếu niên đoàn" của BTS lại một lần nữa phát huy công dụng khi nhóm vô cớ bị réo tên trong drama "sóng gió gia tộc" nhà HYBE. Người hâm mộ gục ngã vì cười quá nhiều khi hàng loạt hình ảnh thời ra mắt của nhóm được đào lại, netizen "hóng dưa" cũng được giải lao để chuẩn bị hóng hớt các tình tiết gây cấn tiếp theo.

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.