Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình

Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình
HHT - Lúc chọn lên đường đến Myanmar, tớ mang theo cái đầu có rất nhiều thứ hỗn loạn, một trái tim cần được phục hồi, gia tài chỉ có cái ba lô và playlist những bài hát rap (một thể loại tớ chưa bao giờ nghe trước đây).

Cuộc gặp gỡ tình cờ

Vừa nghe nhạc vừa mơ màng ngủ thì chuyến xe dừng lại lúc 2 giờ sáng để mọi người đi vệ sinh. Tớ và cậu bạn cùng nhóm ra ngoài, thấy một anh chàng đang đứng gần đó thì nhào qua hỏi luôn cho nhanh để khỏi phải đi tìm. Tớ đã tỉnh ngủ luôn vì trước mặt là một chàng trai cao to, mắt sáng lấp lánh trong đêm với miệng cười tươi rói cùng làn da nâu rám nắng. Cậu ấy trả lời bằng tiếng Anh là mình cũng không biết. Tớ quay sang nói với cậu bạn chắc bạn í cũng như mình thôi, tự kiếm đi vậy. Năm phút sau khi bước ra từ khu nhà vệ sinh, tớ thấy bạn í đã đứng sẵn nói chuyện với cậu bạn của mình. Thằng bạn thì như kiểu vớ được người quen nói liên hồi nào là bạn này là người Việt Nam mày ạ, bạn nghe mình nói tiếng Việt nên làm quen nè. Thì ra bạn tên Hy, có bố mẹ là người Việt Nam và sinh ra, lớn lên ở Pháp, nói được ba thứ tiếng Anh, Pháp, và một chút tiếng Việt. Bạn nói tên tớ giống tên một nữ ca sĩ mà mẹ bạn thích khi xem các băng đĩa Việt Nam. Thế là quen.

Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình ảnh 1

Ngắm bình minh và hoàng hôn ở Bagan

Năm giờ rưỡi sáng ở Bagan, chúng tớ phát hiện ra Hy cũng ở ngay gần khách sạn của mình, thế là ghép chung với nhau cùng đi. Nhóm có thêm anh Mike người Canada - một người mà Hy đã quen khi đến Yangon vì cũng có cùng mục tiêu là trekking (đi đường bộ) từ Bagan đến Inle.

Khi lên trên một ngôi đền cổ ngắm bình minh, như một thói quen, đứa nào trong nhóm tớ cũng tí tách chụp ảnh kỉ niệm. Riêng Hy thì chỉ ngồi im ngắm nhìn xung quanh. Hy bảo đừng cố giữ khoảnh khắc bằng các thiết bị quá nhiều, hãy giữ bằng mắt và cảm nhận của riêng mình mới đáng quý. Và tớ ngồi đó, tháo tai nghe ra, dùng mọi giác quan để cảm nhận bình minh đầu tiên ở đất nước xa lạ này, nhẹ nhàng, không vội vã. Đó đã trở thành bình minh mà tớ nhớ rõ từng khoảnh khắc. Sau đó vài tháng thì tớ nghe nói một trận động đất đã khiến đền cổ nơi chúng tớ từng ngồi ngắm bình minh hôm đó sập hơn 80%. Nhưng mọi khoảnh khắc giá trị vẫn sẽ ở lại trong trí nhớ tớ và không bao giờ mất đi. 

Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình ảnh 2

Sau buổi ngắm bình minh, chúng tớ quyết định sẽ đạp xe từ khách sạn đến đền cổ ngắm tiếp hoàng hôn. Cả bọn đạp hơn 3km dưới cái nắng 38 độ với những con dốc cao kều. Nhưng bù lại, bọn tớ đã tận hưởng một hoàng hôn đẹp như một tuyệt tác, xa xa là chiếc khinh khí cầu bay lên.

Buổi tối, chọn một quán ăn trong vùng, chúng tớ gặp lại HyMike trò chuyện. Hy học về Tài chính, bị cận 6 độ vẫn trở thành vận động viên bơi lội, và học nhảy lớp để hoàn thành chương trình master Tài chính tại Pháp. Chuyến du lịch này Hy chọn đi một mình vòng quanh châu Á. Còn Mike chọn đến Myanmar vì muốn tĩnh tâm lại sau những thất bại trong công việc và gia đình. Anh là một vận động viên boxing khá nhiều người biết đến ở Canada.

Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình ảnh 3

Trong ánh điện chập chờn, bảy người chúng tớ nói với nhau mọi thứ của bản thân, về mục đích của chuyến đi, về cách nhìn nhận cuộc sống. Cuối buổi Mike tặng cho chúng tớ mỗi người một câu. Và câu mà Mike đã dành cho tớ là: “Hãy kiên định đến cùng với những gì bạn chọn, cuộc sống này tự dưng sẽ trở nên công bằng theo một cách nào đó”. Câu nói này đã thay đổi tớ. Tớ đã không còn sợ thất bại nữa. Tớ đã bắt đầu lại từ việc mình thất bại trước khi đến Myanmar, tớ trở lại, và không có ý định bỏ cuộc thêm một phút giây nào nữa.

Dạo chơi trên hồ Inle

Chia tay HyMike, hôm sau chúng tớ tiếp tục lên đường đến Inle Lake, cái hồ nổi tiếng ở Myanmar cách Bagan 9 tiếng đi xe.

Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình ảnh 4

Inle mát mẻ hơn, với những vườn nho bát ngát, có thể dừng lại trên đường vừa ăn vừa thưởng thức món rượu đặc trưng của vườn. Khu vườn này trải dài trên con đường đến Red Moutain - nơi khá nổi tiếng với nhà hàng Pháp trên đỉnh đồi có thể ngắm hoàng hôn và uống vang. Lần này chúng tớ không có thông tin đặt chỗ trước nên phải ghép bàn cùng một nhóm bạn khác, họ là những bác sĩ người Anh trạc tuổi, cũng gặp nhau trên đường và đi cùng hành trình. Chúng tớ, với những con người xa lạ, cùng nhau ngồi nói về những câu chuyện cũng xa lạ đến khi mặt trời lặn dần và biến mất. 

Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình ảnh 5

Sáng hôm sau, cả nhóm lên thuyền ra Inle, đi cùng một cô bạn người Pháp. Suốt hai tiếng ngồi trên thuyền là khoảng thời gian tuyệt vời! Tớ được hòa mình với nắng và sông nước, không có tín hiệu điện thoại, chỉ nghe nhạc và cảm nhận đất trời. Đến với Inle thì làng nghề là nét đặc trưng duy nhất ở khu này, từ làm bạc đến dệt lụa. Những ngôi đền ở đây không mang quá nhiều nét cổ kính như các ngôi chùa ở Yangon hay đền cổ Bagan mà kiến trúc, con người đều có chút ảnh hưởng phong cách châu Âu.

Buổi tối ở Inle điện khá chập chờn, thời tiết mát lạnh nên việc đi dạo đêm ở đây khá hay. Ăn tối dưới ánh đèn dầu vì cúp điện, cả đám lại có nhiều thời gian để trò chuyện với nhau thâu đêm. 

Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình ảnh 6

“Liệu ngày mai ta có còn đứng nơi đây để gió đưa đi cùng mây” - những câu hát của Rhymastic vang lên trong buổi sớm cuối cùng ở Inle. Cả bọn chuẩn bị hành trình trở về với Yangon, cho chuyến bay về lại Sài Gòn sau một tuần đi vắng. Trước khi về, bọn tớ có dịp đi loanh quanh Yangon - thành phố mà quạ và bồ câu là bạn thân, bay khắp bầu trời các phố.

Chuyến đi lần này đã trở thành những ký ức hoàn toàn mới trong mỗi người chúng tớ. Từ việc gặp những người bạn ở nhiều đất nước, chu du qua những nét văn hóa khác nhau của cả ba thành phố, sống những ngày không chạm vào đồ công nghệ, chỉ có những cuộc trò chuyện, không công việc, không shopping hay bar club. Chậm rãi và tĩnh lặng vậy nên chắc vì thế mà tớ gần như tìm lại được mình của những ngày cũ, những ngày mà đôi khi hòa vào cuộc sống vội vã tớ đã vô tình bỏ quên. 

Myanmar - Hành trình chậm rãi và tĩnh lặng, giúp tớ tìm lại chính bản thân mình ảnh 7

Sau đó ba tháng, Hy sang Việt Nam và tìm gặp cả hội chúng tớ, Hy quyết định ở Việt Nam lâu nhất hành trình châu Á của mình là hai tháng rưỡi. Và dĩ nhiên với Việt Nam, chúng tớ đã bắt đầu những câu chuyện mới với những chuyến trải nghiệm khác, trước khi Hy trở về London làm một nhân viên tài chính thực thụ. Chúng tớ còn hứa sẽ gặp lại nhau ở một đất nước nào đó, dĩ nhiên, một nơi đẹp hơn cánh cửa nhà vệ sinh ngày ấy. 

NGÔ MINH ANH

MỚI - NÓNG
Tween Tiểu học Nam Thành Công xúc động, vui Liên hoan Chiến sĩ nhỏ Điện Biên
Tween Tiểu học Nam Thành Công xúc động, vui Liên hoan Chiến sĩ nhỏ Điện Biên
HHT - Liên hoan "Chiến sĩ nhỏ Điện Biên" của trường Tiểu học Nam Thành Công (Hà Nội) diễn ra đầy ấn tượng với những tiết mục văn nghệ, hoạt cảnh đầu tư công phu, chỉn chu. Phần thi kiến thức liên quan tới chiến dịch Điện Biên Phủ để lại dấu ấn sâu đậm nhờ sự thông minh, đáng yêu của các bạn nhỏ.

Có thể bạn quan tâm