“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Bố luôn đợi tôi sau mỗi cung đường

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Bố luôn đợi tôi sau mỗi cung đường
HHT - Tôi biết, sau cung đường dài kia, bố mẹ lúc nào cũng mong ngóng tôi về. Như mọi lần, bố lại cùng tôi đợi chuyến xe khách chiều, đợi cho đến khi bóng xe khuất hẳn bố mới yên tâm quay xe về.

“Alo, bố à? Con sắp xuống điểm buýt rồi. Bố ra đón con nhé!”

“Ừ.”

Lần nào cũng vậy, giống như một thói quen, cứ gần về đến nhà là tôi lại gọi điện thoại cho bố đến đón. Và rồi lần nào bước xuống xe tôi cũng thấy bố đã đợi sẵn ở đó, không bao giờ để tôi phải đứng đợi một giây phút nào. Bố vẫn thường lặng lẽ như thế, không quá vội vã nhưng vẫn đủ ôm trọn cả cuộc đời tôi.

Ảnh minh họa: phim Finding Nemo.

Đã gần hai tháng đi học xa nhà, hôm nay tôi mới có thời gian về nhà. Mọi thứ thay đổi nhiều thật đấy! Ngồi sau xe, tôi lơ đãng ngắm khoảng trời yên bình. Sau lưng bố, thế giới rộng lớn bỗng chốc thật thú vị. Cho đến khi... tôi nhận ra mái tóc bạc trắng của bố. Hồi bé xíu, tôi thường có “trách nhiệm” nhổ tóc sâu cho bố mỗi lúc cả nhà quây quần nói chuyện. Lúc đó vui lắm, chỉ nghĩ đơn giản là mình làm được việc tốt giúp bố nên càng nhổ được nhiều càng hào hứng. Nhưng tôi đâu có biết rằng, bố đang già đi đấy... Từ khi đi học xa nhà, tôi không còn cơ hội được thực hiện “trách nhiệm” ấy. Nghĩ mà không khỏi chạnh lòng, xót xa. Con lớn lên, bố mẹ già đi. Thời gian lấy đi tuổi thanh xuân của bố mẹ để giờ bù vào tuổi trẻ của con. Thanh xuân của bố mẹ là dành cho con và giờ con lại là thanh xuân của bố mẹ.

Ảnh minh họa: phim Finding Nemo.

Hàng ngày, tôi đều cố gắng duy trì thói quen gọi điện thoại về nhà, duy chỉ có bố là hầu như không. Càng lớn, bố con tôi càng ít nói chuyện hẳn. Nhiều lúc chỉ là mấy câu ậm ừ của bố và vài câu hỏi quen thuộc của tôi. Nhưng trong lòng tôi, tình cảm bố con vẫn không thể phai nhạt, chỉ là bố quan tâm theo một cách khác. Ấy là mâm cơm luôn nóng hổi mỗi khi tôi về nhà, là bữa ăn với những món tôi thích, là chăn màn chuẩn bị sẵn trước khi tôi ngủ,... Hạnh phúc đơn giản lắm, phải không?

Mỗi lần về nhà, tôi lại cảm giác như mình bé lại trong vòng tay của bố mẹ. Thèm cái cảm giác được chiều chuộng, quan tâm, lo lắng như ngày còn ở nhà. Giờ cũng lớn rồi, bố mẹ để tôi tự do bay nhảy và bắt nhịp với cuộc sống tự lập. Tôi đã quen với cách hỏi han vồn vã, sốt sắng của mẹ trong mỗi cuộc gọi. Và rồi thế nào bên cạnh mẹ khi ấy cũng là bố, bố vẫn luôn lặng lẽ lắng nghe hai mẹ con nói chuyện, trầm ngâm với tách trà nóng và bên cạnh là bé Xiêm cuộn tròn ngủ ngon.

Ảnh minh họa: phim Finding Nemo.

Tôi ghét cái cảm giác phải nói lời tạm biệt khi mà trong lòng vẫn còn đầy lưu luyến. Thật sự cái cảm giác níu chân ấy luôn khiến tôi thật khó mà bước chân đi được. Hôm nay tôi chỉ được nghỉ một ngày nhưng vẫn tranh thủ thời gian về với bố mẹ. Bởi tôi biết, sau cung đường dài kia, bố mẹ lúc nào cũng mong ngóng tôi về. Như mọi lần, bố lại cùng tôi đợi chuyến xe khách chiều, đợi cho đến khi bóng xe khuất hẳn bố mới yên tâm quay xe về.

“Con đi đâyyyy.”

Ngày nào cũng là ngày của bố, xin được dành trọn tình cảm và sự biết ơn này gửi đến bố. Cảm ơn bố, vì bố là bố của con.

(Chi tiết về cuộc thi viết “Những mốc thời gian hạnh phúc” có thể xem tại đây. Hoặc gửi bài viết về địa chỉ email cuocthiviet.h2t@gmail.com)

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Sách hay truyền cảm hứng tháng 4: "Đất Nước Ngàn Năm" tự hào một dải non sông

Sách hay truyền cảm hứng tháng 4: "Đất Nước Ngàn Năm" tự hào một dải non sông

HHT - Nhân dịp tháng Tư này là tháng của Ngày sách và văn hóa đọc Việt Nam (21/4) và kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025), có nhiều tựa sách hay ra mắt mang đến cho các độc giả trẻ nhiều kiến thức và thông điệp truyền cảm hứng, đặc biệt khơi gợi niềm tự hào một dải non sông.
Gen Z kể chuyện ông ngoại là cựu chiến binh: Đồng đội không từ bỏ và tình yêu đẹp

Gen Z kể chuyện ông ngoại là cựu chiến binh: Đồng đội không từ bỏ và tình yêu đẹp

HHT - Trong những ngày cả nước hướng về kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, không ít bạn trẻ có ông bà là cựu chiến binh đã chia sẻ những câu chuyện đầy xúc động. Trong số đó, một cô bạn trên Threads khiến dân mạng rưng rưng với câu chuyện về tình đồng đội và tình yêu thủy chung của ông ngoại thời chiến.
Những khoảnh khắc dễ chịu nhất trong cuộc sống: Không cần lúc nào cũng rực rỡ

Những khoảnh khắc dễ chịu nhất trong cuộc sống: Không cần lúc nào cũng rực rỡ

HHT - Sự yên ổn và cảm giác dễ chịu từ bên trong chính là điều kiện cần cho mọi sự đổi thay sắp tới. “Cứ để yên” suy cho cùng cũng là một cách nói khác đi của sự tôn trọng không gian riêng, tôn trọng cảm xúc, tôn trọng sự tự do, tôn trọng màu sắc cá nhân, tôn trọng những lựa chọn xuất phát từ nhu cầu riêng của mỗi người và của chính bạn.
Đọc sách "Bá Chủ AI" để hiểu thêm về AI và cuộc đua công nghệ giữa các ông lớn

Đọc sách "Bá Chủ AI" để hiểu thêm về AI và cuộc đua công nghệ giữa các ông lớn

HHT - Trong cuốn sách “Bá Chủ AI”, tác giả Parmy Olson đã tường thuật lại cuộc cạnh tranh giữa những “ông lớn” trong ngành công nghệ là Open AI do Microsoft đứng sau và DeepMind Google. Cả hai đang chạy đua để giành lấy ngôi vương trong lĩnh vực tiềm năng nhất nhưng cũng gây nhiều tranh cãi và đe dọa nhất: Sứ mệnh tạo ra AGI -Trí tuệ nhân tạo tổng quát.