“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Chỉ cần trời ngớt mưa, tôi sẽ rất sẵn sàng bước tiếp

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Chỉ cần trời ngớt mưa, tôi sẽ rất sẵn sàng bước tiếp
HHT - Có hai điều khiến chúng ta phải ngừng bước trước mưa. Một là do không thể đi, hai là bị níu lại.

Mỗi lần trời mưa, đứng nấp vào hè phố chật hẹp nơi thủ đô, tôi đều nhớ về những ngày tháng còn đạp xe đi học cấp ba. Ngày trước, đường đi học, đường về nhà đều là những khoảng thời gian líu lo cùng lũ bạn, mà cái thời ấy chỉ nhìn thấy trắng phau áo đồng phục từng tốp từng tốp trên đường và vòng bánh xe quay. Không như bây giờ, bon chen tắc đường, đông đúc là thế nhưng nào ai biết người bên cạnh mình là ai.

Thật ra sau khi tốt nghiệp cấp ba, phải mất ba năm sau tôi mới quay về trường. Lý do? Đơn giản lắm… Ngày chúng tôi có điểm đại học cũng chính là ngày người ta ủi bay trường chuyển sang chỗ mới. Những ngày cuối cùng ôn thi đại học chúng tôi còn phải sang địa điểm mới để nhổ cỏ cơ mà. Giờ nghĩ lại mới thấy, chính những ngày chúng tôi cùng nhau dọn dẹp chuyển trường cũng chính là lúc chúng tôi gói gọn thanh xuân của mình, vậy mà không ai cảm nhận được. Một đứa học sinh lớp mười hai trong đầu còn gì ngoài sách vở và ngôi trường đại học mơ ước đâu.

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Chỉ cần trời ngớt mưa, tôi sẽ rất sẵn sàng bước tiếp ảnh 1

Khoảng thời gian trên lớp ngoài học ra, chúng tôi toàn ngồi mơ tưởng viển vông về ngày mình sẽ lên thủ đô, ngày mình sẽ trở thành một tân sinh viên đại học, ngày mà chúng tôi sẽ trở về trường thăm thầy cô và cái Tết gần nhất sau đó cả lớp sẽ đông đủ. Nhưng điều đó vốn dĩ đã không xảy ra và càng sẽ không xảy ra, chúng tôi đi đã bốn năm rồi nhưng chưa một ngày đông đủ, dù trong lòng chắc chắn sẽ ôm một khoảng trống khi nhìn lại những bức ảnh kỷ yếu ấy.

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Chỉ cần trời ngớt mưa, tôi sẽ rất sẵn sàng bước tiếp ảnh 2

Một ngày Hè nắng chang chang, tôi quay trở về trường lấy bằng tốt nghiệp nhưng tôi tự hỏi lớp học ấy đâu, sân trường ấy đâu, góc để xe của tôi ở đâu, bạn bè tôi đâu, thầy cô đâu rồi và ký ức của tôi ở đâu? Vì là trường mới nên dù có tìm mọi ngóc ngách cũng không hề thấy có một bóng hình nào gợn trong tâm trí. Nhưng tôi có buồn không? Câu trả lời là không. Tôi, chỉ là rất nuối tiếc. Tiếc rằng tiết học cuối cùng ấy tôi không nói chuyện nhiều một chút, không nán lại lâu một chút, không đi loanh quanh khắp trường một chút. Giờ có muốn cũng chẳng thể được nữa rồi.

Thanh xuân ơi! Cậu đang ôm trọn cảnh vật của ngày ấy, tia nắng của ngày ấy, tình cảm của ngày ấy, bạn bè của tôi ngày ấy và cũng có tôi của ngày ấy nữa. Cậu nhớ giữ cẩn thận nhé, thỉnh thoảng nhắc tôi một chút trong ngày mưa để tôi không quên chính mình của ngày ấy đã cố gắng thế nào, đã bỏ lỡ những gì, để bản thân có thể dũng cảm bước tiếp.

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Chỉ cần trời ngớt mưa, tôi sẽ rất sẵn sàng bước tiếp ảnh 3

Trở về với tôi của hiện tại, tôi lại sắp đi học những buổi học cuối cùng của cuộc đời sinh viên. Và những buổi học này sẽ không phải là cánh cửa mở ra cho một ngôi trường nào khác mà chính là cánh cửa mang tôi vào vòng quay của cuộc đời, của bộn bề lo toan. Dù thế thì tôi cũng đang chuẩn bị tâm lý với một người đã có kinh nghiệm mất mát hơn nhỉ? Ngày học cuối cùng sắp tới sẽ là ngày đi học chính thức cuối cùng của một đời người, tiết học ấy khi khép lại sẽ là khép cả tuổi trẻ của tôi.

Tuổi trẻ của tôi ơi! Tôi tự hào về cậu, nhớ đừng làm tôi thất vọng nhé, cậu có thể nhớ tôi trong ngày mưa nhưng nhất định phải mạnh mẽ bước tiếp. Sẽ có một “tuổi trẻ khác” tươi đẹp hơn chờ cậu ở phía trước.

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Chỉ cần trời ngớt mưa, tôi sẽ rất sẵn sàng bước tiếp ảnh 4

(Chi tiết về cuộc thi viết “Những mốc thời gian hạnh phúc” có thể xem tại đây. Hoặc gửi bài viết về địa chỉ email cuocthiviet.h2t@gmail.com)

Theo ẢNH TỔNG HỢP TỪ INTERNET
MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Đọc “Kì Công Diệu Nghệ”, tự hào trước những sáng tạo cực xịn của người Việt xưa

Đọc “Kì Công Diệu Nghệ”, tự hào trước những sáng tạo cực xịn của người Việt xưa

HHT - Trong "Kì Công Diệu Nghệ", hai tác giả Đông Nguyễn và hoạ sĩ Kaovjets Ngujens giới thiệu 30 kĩ thuật và công nghệ nổi trội, cả du nhập lẫn tự sáng tạo, được ông cha ta ứng dụng vào đời sống trước thế kỉ XX. Trong đó, nổi bật nhất là các phát kiến quân sự và hàng hải - khiến người đọc tự hào trước những sáng tạo đáng điểm 10 của người Việt xưa.
Cuốn Sách Hoang Dã: Hiện tượng xuất bản thế giới ra mắt độc giả Việt Nam

Cuốn Sách Hoang Dã: Hiện tượng xuất bản thế giới ra mắt độc giả Việt Nam

HHT - Kỳ nghỉ hè ngỡ như buồn tẻ và cô độc của Juan trở nên ngày một ly kỳ, thú vị, lôi cuốn hơn khi cậu bé nhận thấy những cuốn sách ở nhà bác không hề bình thường: Chúng lén lút tự di chuyển khi không ai để ý, chúng thay đổi và ăn trộm nội dung của nhau, chúng chỉ xuất hiện nếu muốn được đọc. Dường như chính những cuốn sách mới là chủ của thư viện.
"Đất rừng phương Nam" đẹp dung dị dưới ngòi bút tài hoa của nhà văn Đoàn Giỏi

"Đất rừng phương Nam" đẹp dung dị dưới ngòi bút tài hoa của nhà văn Đoàn Giỏi

HHT - Những trang viết của nhà văn Đoàn Giỏi dẫn dắt người đọc vào những cuộc phiêu lưu, đến với những cánh rừng đước, đầm lầy, con nước Cửu Long, lắng nghe tiếng gọi hoang dã của muông thú, và đắm mình vào đời sống của những người dân Nam Bộ - những con người dung dị và đáng mến, nhưng cũng rất anh hùng trong cuộc đấu tranh giành độc lập, tự do.
Nằm nghe tuổi thơ lớn lên qua hai tập truyện mới của nhà báo Phạm Công Luận

Nằm nghe tuổi thơ lớn lên qua hai tập truyện mới của nhà báo Phạm Công Luận

HHT - Là cây bút quen thuộc với dòng sách kể chuyện về Sài Gòn xưa cũ mà hiện đại, nhà văn - nhà báo Phạm Công Luận trở lại với văn học thiếu nhi bằng hai quyển sách "Xóm thiên đường" và "Trang trại cuối rừng". Đây là hai tập truyện mở ra cánh cửa mời bạn đọc bước vào thế giới tuổi thơ ngộ nghĩnh, sống động và giàu tình yêu thương.
Bộ truyện tranh kể những chuyện ít biết về thế hệ người Việt “mắc kẹt” nơi xứ người

Bộ truyện tranh kể những chuyện ít biết về thế hệ người Việt “mắc kẹt” nơi xứ người

HHT - Hai tập truyện tranh mới ra mắt trong bộ "Kí ức kiều bào" của hoạ sĩ người Pháp Clément Baloup đã hé lộ phần nào về đời sống xa xứ của các lính thợ, các chân đăng trong giai đoạn Thế chiến II. Bộ truyện tranh đã mở ra một phần lịch sử, qua kí ức của chính những người trong cuộc.