Những mốc thời gian hạnh phúc: Đằng sau một hạnh phúc

Những mốc thời gian hạnh phúc: Đằng sau một hạnh phúc
HHT - Có lẽ tha thứ được cũng là một hạnh phúc. Tôi hiểu rằng có những hạnh phúc tưởng đơn giản nhưng để có được nó đôi khi con người ta phải đánh đổi bằng rất nhiều thứ.

Có những hạnh phúc đôi khi thật bình dị mà con người ta lại chẳng nhận ra, cứ mải mê kiếm tìm nó ở mãi đâu xa mà quên mất rằng dưới mái nhà nhỏ nơi chúng ta vẫn đang sống, lại là thứ hạnh phúc không gì có thể so sánh được.

Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không mấy khá giả. Từ lúc sinh ra cho đến khi tôi 15 tuổi, cả gia đình bốn người bố, mẹ, tôi và đứa em trai sống trong căn nhà cấp bốn của ông bà nội để lại. Bố tôi là thợ mộc, mở một xưởng nho nhỏ ngay tại nhà, khách hàng của bố thường là người trong xóm, bố là người hiền lành, thật thà và cũng khá chăm chỉ làm ăn, điều duy nhất mà tôi và mẹ không hài lòng là bố rất thích chơi lô đề. Mẹ tôi là công nhân may, cứ sáng đi rồi tối về. Cả nhà tôi chỉ ăn cơm cùng nhau mỗi bữa tối, sau một ngày làm việc vất vả nhưng hầu như tối nào cũng có tiếng cười. Có lẽ với tôi đó cũng là một niềm hạnh phúc.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Đằng sau một hạnh phúc ảnh 1

Cho đến khi tôi 16 tuổi, bố quyết định bán đi một ít đất để xây nhà, bố bảo cứ ở mãi nhà cấp bốn thế này cũng không được. Với số tiền bán đất cộng với vay của ngân hàng, bố mẹ xây được một căn nhà 3 tầng rộng rãi, khang trang. Ngày nhà mới được xây xong, tôi thấy rõ niềm vui trên gương mặt bố mẹ, đó cũng là ngày mà tôi thấy hạnh phúc. Từ ngày có nhà mới, bố mẹ cũng vất vả hơn, vì bố bảo cố gắng làm để trả nợ ngân hàng, trả hết nợ mới yên tâm.

Bố thích chơi lô đề, mẹ và tôi biết, nhưng thật không ngờ điều đó đã khiến cho gia đình tôi phải bán đi căn nhà ba tầng ấy, chỉ để... trả nợ cho bố. Số tiền bán nhà đem đi trả nợ hết cho ngân hàng và cả nợ lô đề của bố, gia đình tôi phải đi thuê nhà ở. Cuộc sống trở nên khó khăn hơn, mẹ giận bố rất nhiều, đã có lúc mẹ viết đơn xin ly hôn, nhưng rồi viết đi viết lại mấy lần rồi lại xé. Tôi thương mẹ bao nhiêu thì lại giận bố bấy nhiêu. Kể từ ngày đi thuê nhà ở, bố không làm mộc nữa, bố đi làm thuê cho người ta, bố trở nên gầy hơn, tóc bạc đi, rồi thì nếp nhăn cũng nhiều hơn trước, có lẽ bố biết mình sai và đang cố gắng để bù đắp cho mẹ con tôi. Ban đầu mẹ giận bố, bố mẹ không nói chuyện với nhau, cũng không ăn cơm chung, không khí trong nhà khiến ai cũng buồn, cũng chán.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Đằng sau một hạnh phúc ảnh 2

Sau hơn một năm, có lẽ mẹ cũng đã bớt giận bố, vào ngày sinh nhật năm tôi 17 tuổi, mẹ nấu một bữa cơm tươm tất hơn. Tôi mời bố ăn cơm cùng với ba mẹ con, ban đầu bố cũng không đồng ý, chính mẹ đã lên tiếng nói bố ăn cùng. Ngập ngừng một lúc, bố ngồi xuống ăn chung với mẹ con tôi. Đây là lần đầu tiên cả nhà ăn chung kể từ khi đi thuê nhà ở. Và hôm đó tôi đã thấy nước mắt rơi trên đôi gò má xương xương của mẹ, trên gương mặt người đàn ông vốn mạnh mẽ của bố, ngày hôm đó tôi biết rằng mẹ đã tha thứ cho bố. Sau ngày hôm ấy, bố mẹ nói chuyện lại, cả nhà cũng đã ăn chung với nhau. Sinh nhật năm 17 tuổi ấy là sinh nhật hạnh phúc nhất của tôi, sinh nhật ý nghĩa của bữa cơm chung cả gia đình, sinh nhật của tấm lòng bao dung, tha thứ của một người vợ.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Đằng sau một hạnh phúc ảnh 3

Hôm nay ngồi đây khi nghĩ lại ngày ấy, nếu mẹ không tha thứ cho bố, nếu bố mẹ không sống chung thì gia đình tôi sẽ mãi mãi không có những bữa cơm vẹn tròn, có lẽ tha thứ được cũng là một hạnh phúc. Tôi hiểu rằng có những hạnh phúc tưởng đơn giản nhưng để có được nó đôi khi con người ta phải đánh đổi bằng rất nhiều thứ.

NGUYỄN THỊ HỒNG HẠNH

(A4P1 Tập thể sợi C, đường Nguyễn Văn Trỗi, phường Năng Tĩnh, Nam Định)

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Công xưởng xanh của Apolenka: Chìm vào màu xanh tuyệt đẹp như thế giới cổ tích

Công xưởng xanh của Apolenka: Chìm vào màu xanh tuyệt đẹp như thế giới cổ tích

HHT - “Công xưởng xanh của Apolenka” là một cuốn sách tuyệt đẹp. Không chỉ bởi các bức tranh với sắc xanh diệu kỳ tưởng như đang ở thế giới cổ tích, mà còn vì câu chuyện được kể rất ấm áp. Không những thế, cuốn sách còn mang đến cho các bạn nhỏ những hiểu biết thú vị về một nghề truyền thống ở nước Séc xa xôi.