Những mốc thời gian hạnh phúc: Đi 9 tiếng là về đến nhà

Những mốc thời gian hạnh phúc: Đi 9 tiếng là về đến nhà
HHT - Chỉ cần nghĩ đến mẹ, đến bố, đến cậu tớ lại có thể vững vàng đi tiếp. Còn nếu tớ không vững vàng đi tiếp thì đơn giản thôi. Nghỉ phép và ngủ chập chờn 9 tiếng trên xe để về nhà sạc đầy pin.

Có những lúc tớ mệt mỏi lắm ấy, chỉ muốn về nhà thôi. Thế là tớ xin nghỉ phép, bắt chuyến xe tối trở về nhà. Sau 9 tiếng ngủ chập chờn trên xe thì tớ cũng ngửi được mùi quê nhà quen thuộc. Gọi cho cậu với giọng điệu vui tươi “Này tớ trở về rồi đấy”. Cậu đến đón tớ ở bến xe mà không cần hỏi han gì cả. Tớ ngồi sau gục đầu vào vai cậu thấy an nhiên. Hóa ra cảm giác an nhiên là vậy. Bấy lâu nay tớ đã quên mất rồi.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Đi 9 tiếng là về đến nhà ảnh 1

Về nhà, nghĩa là buổi sáng sẽ xách làn đi chợ cùng mẹ. Nghe mấy cô, mấy dì, mấy bác ngoài chợ hỏi thăm, nghe mẹ hướng dẫn chọn rau củ quả sao cho ngon, chọn thịt cá sao cho tươi. Mẹ tớ đã dặn dò tớ cả nghìn lần ấy chứ nhưng mà tớ vẫn không thể nào giỏi bằng mẹ được. Rồi buổi trưa tớ sẽ nấu ăn cùng mẹ, lại nghe mẹ ca bài ca rằng sao tớ nấu ăn đoảng thế, như vậy sao đi lấy chồng, rằng rồi tớ sẽ bị mẹ chồng ghét mất thôi. Tớ có thể đoán được câu tiếp theo mẹ tớ định nói là gì rồi đấy. Thế nhưng nghe mẹ nói vẫn thấy vui hơn. Tớ nhớ những bài ca muôn thuở đó, dù trước đây tớ chẳng thích chút nào, nhưng bây giờ đôi khi thèm nghe lại kinh khủng. Chỉ có ở nhà tớ mới được nghe và cũng chỉ có mẹ mới nói với tớ những điều như thế.

Rồi buổi chiều tớ sẽ ra vườn cắt tỉa cây cùng bố. Cũng có khi hai bố con sẽ cắm cần câu dọc bờ ao rồi ngồi chuyện trò đợi dây câu giật giật. Tớ và bố tớ có thể nói đủ thứ chuyện trên đời. Bố là người đàn ông lắng nghe tuyệt vời nhất tớ từng biết, cậu chỉ đứng thứ hai thôi. Bố sẽ luôn cho tớ những lời khuyên và bảo tớ… đừng làm theo.

“Con phải suy nghĩ và đưa ra quyết định của mình. Mọi lời khuyên chỉ để nghe mà thôi chứ không phải để quyết định hộ con.”

Chắc chỉ có bố mới như vậy với tớ, không áp đặt, không nguyên tắc không gò ép tớ. Còn ngoài kia có biết bao nhiêu người muốn tớ phải nghe theo, đưa cho tớ một chuẩn mực muốn ép tớ vào, áp đặt cho tớ những điều tớ không thích.

Ở ngoài kia khó chịu biết bao nhiêu.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Đi 9 tiếng là về đến nhà ảnh 2

Tớ cũng thích cả những buổi tối ngồi sau xe cậu đi lòng vòng trên những cung đường nữa. Năm 18 tuổi, tớ từng ước rằng có thể ngồi sau xe cậu thật lâu và đi thật xa. Cậu luôn cho tớ cảm giác an nhiên và yên bình đến kỳ lạ.

Cũng chỉ ở nhà tớ mới có những giấc ngủ dài không phải vội vàng thức giấc khi nghe chuông báo thức, cũng không chập chờn vì những âu lo, nhưng áp lực nơi trường học và chốn làm thêm. Chỉ là ôm lấy mẹ, hít hà mùi của mẹ rồi dần dần chìm vào giấc ngủ, tỉnh dậy đã thấy mặt trời lên cao, chim đã ríu rít quanh vườn, con Đen thì chạy lăng xăng quanh giường chờ tớ tỉnh giấc, lâu lâu không kiên nhẫn nổi lại kéo kéo góc màn.

Những ngày nghỉ ngắn ngủi sẽ trôi qua như thế, ngày nào cũng giống ngày nào nhưng tớ chẳng hề biết chán. Chỉ mong có thể nghỉ lâu hơn để lặp đi lặp lại chu trình lười biếng ấy. Thế nhưng đâu có được. Tớ sẽ lại phải trở về thế giới ngoài kia, sẽ tiếp tục đối mặt với phố phường đông đúc và khói bụi, đối mặt với những quy tắc và khuôn mẫu, chứng kiến những thị phi, gian dối, lọc lừa… Nhưng mà tớ sẽ ổn thôi. Tớ mới được sạc đầy pin cơ mà.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Đi 9 tiếng là về đến nhà ảnh 3

Tớ lại bắt chuyến xe lúc chập choạng tối để đi ra thế giới ngoài kia. Cậu đến đón tớ cùng với đồng đồ ăn mẹ tớ chuẩn bị sẵn. Nhìn thấy đống đồ chắc cậu cũng hết hồn nhỉ?

“Mẹ tớ đã gom cả cái chợ về đấy.”

“Nói điêu, từng này bằng hai cái chợ đấy con điên ạ.”

Rồi hai đứa lại cười ha hả.

Ừ, nhiều lúc, ở ngoài kia tớ bị bắt nạt, tớ bị áp lực, tớ bị gò ép vào khuôn nhưng cậu biết không chỉ cần nghĩ đến mẹ, đến bố, đến cậu tớ lại có thể vững vàng đi tiếp. Còn nếu tớ không vững vàng đi tiếp thì đơn giản thôi. Nghỉ phép và ngủ chập chờn 9 tiếng trên xe để về nhà sạc đầy pin.

BÙI THỊ THANH LAN

(Ngõ số 3, đường Tạ Quang Bửu, khối Quang Trung, phường Quang Tiến, thị xã Thái Hòa, Nghệ An)

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Công xưởng xanh của Apolenka: Chìm vào màu xanh tuyệt đẹp như thế giới cổ tích

Công xưởng xanh của Apolenka: Chìm vào màu xanh tuyệt đẹp như thế giới cổ tích

HHT - “Công xưởng xanh của Apolenka” là một cuốn sách tuyệt đẹp. Không chỉ bởi các bức tranh với sắc xanh diệu kỳ tưởng như đang ở thế giới cổ tích, mà còn vì câu chuyện được kể rất ấm áp. Không những thế, cuốn sách còn mang đến cho các bạn nhỏ những hiểu biết thú vị về một nghề truyền thống ở nước Séc xa xôi.