“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Mười năm nữa có trôi qua, tôi vẫn thấy mình 18 tuổi

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Mười năm nữa có trôi qua, tôi vẫn thấy mình 18 tuổi
HHT - Thời còn đi học, tôi “cảm nắng” một cậu bạn: cao, da trắng, học trường chuyên. Sau mỗi buổi học căng thẳng thì hình ảnh cậu bạn mặc đồng phục ngồi ăn cơm ở bàn đối diện đối với tôi là khoảnh khắc yên bình nhất trong ngày.

Năm nay, tôi 28 tuổi, là 18+10.

Mười năm trôi qua với biết bao dấu mốc: thi đại học, tốt nghiệp đại học, đi làm, kết hôn... Mười năm với biết bao niềm vui, nỗi buồn, những kỷ niệm đang và sẽ phai nhạt theo thời gian, nhưng có lẽ khoảng thời gian học cấp ba - đặc biệt là năm lớp 12 là những ngày tháng không rực rỡ nhất, nhưng lấp lánh và dịu êm nhất.

Ảnh minh họa: phim Suddenly Seventeen.

Năm tôi lên lớp 12, em trai tôi lên lớp 10, em đỗ trường chuyên của tỉnh và theo “chỉ thị” của bố, tôi phải chuyển đến học trường cấp 3 của thành phố để tiện bề trông coi em. Lần đầu tiên sau 17 năm tôi đã phải khăn gói quả mướp đi ăn học xa nhà, háo hức đâu chẳng thấy, tôi nằm khóc nguyên một buổi sáng vì nhớ nhà. Nhưng cũng thật may vì cô bạn thân cũng chuyển trường và vào cùng một lớp với tôi.

Quãng thời gian đầu vào học, ngày ngày cứ trôi qua êm đềm như vậy, cho hết học kỳ I, dần quen cô giáo và các bạn, được cô ưu ái vì học cũng tương đối khá môn tiếng Anh - môn cô chủ nhiệm dạy.

Ngày ngày cắp cặp đến lớp, lúc nào trên tay cũng cầm tập bài photo kèm bút chì và cục tẩy để luyện đề, có lẽ tôi của quãng thời gian ấy là đẹp nhất, hăng hái nhất, chăm chỉ nhất.

Ảnh minh họa: phim Suddenly Seventeen.

Kỳ thi thử đại học năm ấy, tôi đạt số điểm cao thứ hai trong toàn trường, được thầy Hiệu trưởng khen ngợi trong giờ chào cờ.

Ngoài việc đến trường rồi chiều đi học thêm tiếng Anh, thời gian rảnh chỉ là đi ăn cơm cùng các em, ở đó tôi “cảm nắng” một cậu bạn: cao, da trắng và học trường chuyên - hình ảnh quá quen thuộc trong các bộ phim, bộ truyện về một cậu bạn được nhiều bạn nữ ái mộ. Sau mỗi buổi học căng thẳng tràn đặc chữ nghĩa trong đầu thì hình ảnh cậu bạn mặc đồng phục ngồi ăn cơm ở bàn đối diện đối với tôi là khoảnh khắc yên bình nhất trong ngày.

Ảnh minh họa: phim Suddenly Seventeen.

Rồi đến những ngày chọn trường, bố nhất quyết bắt tôi thi ngành sư phạm nhưng tôi không nghe, đã dỗi bố, đã khóc suốt một buổi tối. Rồi tôi cũng đã được thi ngành mình chọn.

Những ngày tháng ấy quả thực khó khăn với một đứa trẻ 17 tuổi nhưng đến giờ này, mọi ký ức đều tuyệt đẹp: môn tiếng Anh, bạn học, cơn cảm nắng...

Ảnh minh họa: phim Suddenly Seventeen.

Rời khỏi mái trường như những chú chim non chập chững tập bay giữa bầu trời rộng lớn, tôi vừa nhớ nhung quãng đời học sinh nhưng cũng thầm cảm ơn tất cả đã để lại cho tôi những bài học quý báu, những dư vị tình bạn, tình thầy cô. Để khi trưởng thành trong cuộc đời đầy gai góc, những ký ức ấy là những phút lắng lòng giúp tôi thêm tin yêu cuộc sống, lạc quan giữa cuộc đời.

(Chi tiết về cuộc thi viết “Những mốc thời gian hạnh phúc” có thể xem tại đây. Hoặc gửi bài viết về địa chỉ email cuocthiviet.h2t@gmail.com

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Sách hay truyền cảm hứng tháng 4: "Đất Nước Ngàn Năm" tự hào một dải non sông

Sách hay truyền cảm hứng tháng 4: "Đất Nước Ngàn Năm" tự hào một dải non sông

HHT - Nhân dịp tháng Tư này là tháng của Ngày sách và văn hóa đọc Việt Nam (21/4) và kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025), có nhiều tựa sách hay ra mắt mang đến cho các độc giả trẻ nhiều kiến thức và thông điệp truyền cảm hứng, đặc biệt khơi gợi niềm tự hào một dải non sông.
Gen Z kể chuyện ông ngoại là cựu chiến binh: Đồng đội không từ bỏ và tình yêu đẹp

Gen Z kể chuyện ông ngoại là cựu chiến binh: Đồng đội không từ bỏ và tình yêu đẹp

HHT - Trong những ngày cả nước hướng về kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, không ít bạn trẻ có ông bà là cựu chiến binh đã chia sẻ những câu chuyện đầy xúc động. Trong số đó, một cô bạn trên Threads khiến dân mạng rưng rưng với câu chuyện về tình đồng đội và tình yêu thủy chung của ông ngoại thời chiến.
Những khoảnh khắc dễ chịu nhất trong cuộc sống: Không cần lúc nào cũng rực rỡ

Những khoảnh khắc dễ chịu nhất trong cuộc sống: Không cần lúc nào cũng rực rỡ

HHT - Sự yên ổn và cảm giác dễ chịu từ bên trong chính là điều kiện cần cho mọi sự đổi thay sắp tới. “Cứ để yên” suy cho cùng cũng là một cách nói khác đi của sự tôn trọng không gian riêng, tôn trọng cảm xúc, tôn trọng sự tự do, tôn trọng màu sắc cá nhân, tôn trọng những lựa chọn xuất phát từ nhu cầu riêng của mỗi người và của chính bạn.
Đọc sách "Bá Chủ AI" để hiểu thêm về AI và cuộc đua công nghệ giữa các ông lớn

Đọc sách "Bá Chủ AI" để hiểu thêm về AI và cuộc đua công nghệ giữa các ông lớn

HHT - Trong cuốn sách “Bá Chủ AI”, tác giả Parmy Olson đã tường thuật lại cuộc cạnh tranh giữa những “ông lớn” trong ngành công nghệ là Open AI do Microsoft đứng sau và DeepMind Google. Cả hai đang chạy đua để giành lấy ngôi vương trong lĩnh vực tiềm năng nhất nhưng cũng gây nhiều tranh cãi và đe dọa nhất: Sứ mệnh tạo ra AGI -Trí tuệ nhân tạo tổng quát.