“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Tôi nhớ Huế lắm, Huế ơi!

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Tôi nhớ Huế lắm, Huế ơi!
HHT - Biết bao giờ mới được trở lại nơi này, được ngắm dòng sông Hương lững lờ trôi, được đi trên những con đường quen thuộc ngập tràn sắc màu của những chùm phượng rực một góc trời, được ăn tô bún bò Huế thơm phưng phức...

Tôi đã từng sống ở Huế 4 năm. Tôi đã trải qua bao mùa mưa nắng ở đây. Sao tôi lại nhớ Huế da diết đến thế. Nhớ cái nắng bỏng rát của ngày Hè chói chang. Nhớ những ngày mưa tầm tã, ngập cả đường, đội mưa đến trường. Nhớ cái lạnh cắt da của mùa Đông, ngồi bên lề đường ăn bắp nướng, khoai lang nướng mà trong lòng ấm áp thấy lạ. Từng con đường, từng góc phố đều in dấu chân mà tôi đã đi qua.

Ảnh minh họa: Nàng thơ xứ Huế.

Huế mộng, Huế mơ, ai đến đây cũng đem lòng nhớ thương xứ Huế đã đi vào thơ ca, nhạc họa. Nhớ dòng sông Hương êm đềm chảy trong lòng thành phố. Nhớ cầu Trường Tiền 12 nhịp bắc qua dòng sông Hương. Nhớ những con người gánh từng gánh hàng rong và rao: “Ai bột lọc không?”. Nhớ những món ăn đậm chất Huế. Bánh bột lọc gói trong lá chuối với độ dẻo trong của bánh hòa quyện cùng con tôm được tẩm ướp gia vị. Bún bò Huế với hương vị đậm đà, quyến rũ khách thập phương. Nhớ… Nhớ rất nhiều…

Huế khoác lên mình tấm áo mới lộng lẫy, kiêu sa hơn. Với những con phố tấp nập người qua lại, với nhiều cửa hiệu mọc lên như nấm. Nhưng không hiểu sao, tôi vẫn thấy Huế bình yên đến lạ. Chắc có lẽ, Huế vẫn giữ được những nét truyền thống mà hiếm thành phố nào có được. Tôi nhớ kinh thành Huế được chọn làm kinh đô của triều Nguyễn với kiến trúc dung hòa giữa Tây và Ta thật đặc biệt.

Ảnh minh họa: Nàng thơ xứ Huế.

Các lăng mộ vua triều Nguyễn vẫn còn đó. Tôi nhớ chùa Thiên Mụ được xây dựng dưới thời chúa Nguyễn Hoàng, ngân vang lên từng tiếng chuông làm nao lòng khách thập phương. Huế là kinh đô của Phật giáo. Người dân nơi đây rất mộ đi chùa và ăn chay. Ăn chay giúp tâm hồn thanh tịnh. Họ đi chùa cầu may mắn và bình an. Tôi nhớ trường đại học Khoa học, nơi tôi học tập trong 4 năm qua. Một ngôi trường được xây dựng khá lâu, đã nuôi dưỡng biết bao ước mơ của các thế hệ sinh viên.

Nếu Đà Nẵng có Festival Pháo hoa quốc tế thì Huế có Festival Huế trở thành thương hiệu của Huế. Những đêm ngồi trên thuyền, xuôi dòng Hương Giang, nghe các bà các cô cất lên khúc nhã nhạc. Tôi nhớ chợ Đông Ba “khi xưa mình qua, lá me bay bay là đà”. Chiếc nón bài thơ với chiếc áo dài tím mà các cô gái Huế mặc có “nét dịu dàng pha lẫn nét trầm tư”. 

Ảnh minh họa: Nàng thơ xứ Huế.

Đâu đó vẫn thấp thoáng bóng dáng những người tôi đã từng gặp với đôi gánh trĩu nặng trên vai, với nụ cười tươi trong nắng mới, mặc cho bao giông tố cuộc đời. Khi đã trút đi những gánh nặng lo toan, họ lại trở về với cuộc sống gia đình. Huế đã từng trải qua nhiều đau thương trong chiến tranh, biết bao nhiêu con người đã hy sinh trên mảnh đất ấy. Nhưng người Huế đã đứng lên xây dựng quê hương bằng chính bàn tay và khối óc của họ. Và đất kinh thành đã trỗi dậy, vươn lên trở thành thành phố Huế phát triển năng động với những con người hiện đại, trẻ trung đang tiếp bước truyền thống ông cha ngày trước. Điều tôi không thích ở Huế là tình trạng đốt vàng mã quá nhiều. Thành phố không còn trong lành nữa mỗi khi người ta đốt vàng mã, thả vàng mã xuống sông. Có lẽ là do thói quen của người dân nơi đây.

Có lần, tôi thắc mắc: Tại sao Huế lại không phát triển theo hướng như Sài Gòn và Đà Nẵng? Và tôi đã tìm ra được câu trả lời. Mỗi thành phố đều có hướng phát triển riêng. Huế mang trong mình rất nhiều di tích lịch sử, di tích văn hóa cần được bảo tồn.

Ảnh minh họa: Nàng thơ xứ Huế.

Tôi nhớ Huế lắm, Huế ơi! Biết bao giờ mới được trở lại nơi này, được ngắm dòng sông Hương lững lờ trôi, được đi trên những con đường quen thuộc ngập tràn sắc màu của những chùm phượng vàng rực cả một góc trời, được ăn tô bún bò Huế thơm phưng phức, được gặp lại những con người hiền hòa, thân thiện. Huế là một thành phố rất đặc biệt, vừa mang vẻ hoài cổ, vừa mang dáng dấp của một thành phố trẻ, hiện đại và đầy tiềm năng. Tôi xa Huế 4 tháng rồi. Lúc nào tôi cũng tương tư Huế.

Tôi yêu Huế mất rồi, Huế ơi! Mong một ngày gặp lại Huế thương!

(Chi tiết về cuộc thi viết “Những mốc thời gian hạnh phúc” có thể xem tại đây. Hoặc gửi bài viết về địa chỉ email cuocthiviet.h2t@gmail.com)

MỚI - NÓNG
Dịp lễ 30/4 - 1/5, Hà Nội có nóng lên tới 41 độ C như ứng dụng thời tiết dự báo?
Dịp lễ 30/4 - 1/5, Hà Nội có nóng lên tới 41 độ C như ứng dụng thời tiết dự báo?
HHT - Nắng nóng sẽ diễn ra tại hầu hết các địa phương trên cả nước trong dịp nghỉ lễ, nếu có kế hoạch du lịch, vui chơi ngoài trời cần chú ý bảo vệ sức khỏe, tăng cường chống nắng tránh nguy cơ say nóng, đột quỵ. Thế nhưng liệu Hà Nội có nóng tới tận 41 độ C như dự báo của các ứng dụng thời tiết?

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.