Sự khác nhau lớn nhất giữa những người thành công và không thành công

Sự khác nhau lớn nhất giữa những người thành công và không thành công
HHT - "Nếu tôi phải chọn một phẩm chất mà tôi coi là có liên quan nhiều nhất đến thành công, dù trong lĩnh vực nào, thì tôi cũng chọn sự kiên trì. Tức là ý chí tiến đến tận cùng” (Richard M. DeVos).

Một trong những câu nói gây cảm hứng nhất mà tôi từng nghe là thế này: "Sự khác nhau giữa những người thành công và những người không thành công là ở chỗ: những người thành công thất bại nhiều lần hơn những người không thành công".

Cá nhân tôi được trải nghiệm điều đó ngay khi tôi mới "chập chững" vào nghề viết sách. Hồi đó, quyển sách đầu tiên của tôi được xuất bản. Như hầu hết các tác giả, tôi đã hình dung ra cảnh hàng trăm khách hàng thích đọc sách xếp hàng rồng rắn chờ tôi ký tên vào sách cho họ.

Nhưng mọi việc không diễn ra như thế.

Hồi ấy, tôi sống ở Atlanta và được mời đến ký tặng sách ở một trong những hiệu sách lớn nhất thành phố. Hiệu sách đang trong giai đoạn kỷ niệm 15 năm thành lập và họ sắp xếp các tác giả ký tặng theo lịch trình liên tục trong 3 ngày. Tôi sẽ ký vào 5h chiều ngày Chủ Nhật - là ngày cuối cùng của chuỗi ngày kỷ niệm.

Tác giả đã có rất nhiều kỳ vọng khi chuẩn bị ký tặng sách.

Tràn trề hy vọng, tôi ngồi vào một phòng riêng dành cho các tác giả trong hiệu sách sang trọng và đẹp đẽ ấy. Để rồi suốt gần 90 phút sau đó, tôi hầu như không có việc gì làm ngoài việc... tự đọc cuốn sách của mình, và tự hỏi vì mục đích gì trên thế giới này mà tôi đã có đủ động lực suốt 4 năm trời để viết ra nó!

Ngay bên ngoài phòng ký tặng có một tấm biển lớn chụp hình tôi và cuốn sách của mình - tên là "9 cách nhìn sâu sắc của một tâm hồn giàu có", nhưng vẫn chẳng có một độc giả nào bước vào. Mỗi phút trôi qua, tôi càng trở nên lo lắng và rầu rĩ.

Có phải độc giả không thích cái tựa sách? - Tôi băn khoăn. Hay là họ thấy cái bìa không ấn tượng? Hoặc họ không thích cách trình bày những chữ cái trên bìa?

Sau 90 phút tự tra tấn kiểu như vậy, tôi gần như mất trí. Tôi đã làm việc 8-9 tiếng/ngày trong một bệnh xá nhỏ. Tôi đã sống theo một chế độ cực kỳ nghiêm ngặt suốt 4 năm, luôn đi ngủ lúc 9h30 tối để đầu óc minh mẫn, rồi sáng hôm sau dậy lúc 5h30 và ngồi viết 2 tiếng liên tục trước khi tới chỗ làm. Trước khi viết mỗi chương, tôi luôn nhắm mắt lại khoảng 10 phút, suy nghĩ và mong rằng những gì mình tâm huyết viết ra có thể chạm tới cuộc sống của người khác, dù chỉ một người thôi cũng được.

Thật buồn khi nghĩ rằng cuốn sách – đứa con tinh thần của mình – lại không được đón nhận.

Để rồi bây giờ, ngồi một mình trong căn phòng "ký tặng" này, tôi tự hỏi, liệu 4 năm ròng đó có phải chỉ là một trò hề của chính mình. Tôi nhìn chiếc kim đồng hồ trên tường trôi chậm chạp. Vào lúc 6h25, ngay trước khi hiệu sách đóng cửa, tôi cảm thấy mình hoàn toàn thất bại và thu dọn đồ đạc chuẩn bị về.

Vào lúc đó, ngay lúc tôi không thể nào cảm thấy tệ hơn, thì một cặp đôi bước vào phòng. Cố giấu cảm xúc, tôi bắt tay họ và tóm tắt tác phẩm của mình:

- Đây là cuốn sách viết về một phi công - là cha tôi, và những bài học mà ông đã dạy cho tôi khi ông phải chịu những cơn bệnh khủng khiếp. Mỗi bài học trong câu chuyện là một cách nhìn sâu sắc về cuộc sống, để tìm ra sự yên bình và trong trẻo của tâm hồn khi chúng ta phải đối diện với những hoàn cảnh khó khăn nhất.

Cả hai người nhìn tôi chăm chăm. Họ rất khác với những độc giả chỉ đơn giản là thích đọc sách mà tôi thường gặp. Nhưng tôi không biết nói gì thêm nữa.

Cuốn sách của tác giả Michael R. Norwood.

Rồi cô gái nói:

- Tôi nghĩ chúng tôi sẽ mua cuốn sách.

Tim tôi đập nhanh hơn. Nhưng thay vì nhảy dựng lên, lắc tay họ liên tục để cảm ơn vì đã là những độc giả đầu tiên và đã cứu cả sự nghiệp viết lách của tôi, tôi chỉ mỉm cười khi nhận thấy cô gái còn định nói thêm một điều gì nữa.

- Lý do chúng tôi mua cuốn sách - Cô ấy ngập ngừng - Là cả gia đình tôi đã bị tai nạn và không qua khỏi vào khoảng 2 năm trước. Có thể câu chuyện của anh sẽ giúp tôi vượt qua điều này.

Tôi thấy mình sững lại, không biết nói gì.

Vào khoảnh khắc ấy, tôi biết, dù tôi không bao giờ bán thêm được một cuốn sách nào nữa, thì 4 năm tôi dành để viết nó cũng đã không uổng phí. Tôi đã mong cuốn sách có thể chạm đến cuộc sống của người khác, dù chỉ một người. Và mong ước của tôi đã thành sự thật.

Tác giả Michael R. Norwood.

Dù tôi còn trải qua nhiều năm thử thách nữa trước khi cuốn sách của tôi được đón nhận, nhưng câu chuyện của cặp đôi hôm đó là tất cả động lực tôi cần vào thời điểm tôi mới vào nghề, để giúp tôi tiến lên phía trước.

Nhờ họ, mà tôi nhận ra rằng, những điều lớn nhất của cuộc sống luôn được tạo ra cùng một cách:

Từng thử thách... từng chướng ngại vật... từng bước đi... từng chiến thắng nhỏ bé... mỗi lần.

*Đây là câu chuyện của Michael R. Norwood. Ông là tác giả có cuốn sách nổi tiếng "9 cách nhìn sâu sắc của một tâm hồn giàu có". Những cuộc phỏng vấn ông đã được phát trên hơn 300 đài phát thanh và truyền hình trên khắp thế giới.

Theo INTERNET
MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.