Cà phê chiều thứ Bảy: Viết thẳng trên những đường kẻ bị bẻ cong

Cà phê chiều thứ Bảy: Viết thẳng trên những đường kẻ bị bẻ cong
HHT - Với một trái tim yêu thương và sẵn sàng giúp đỡ, bạn vẫn sẽ luôn viết được những dòng chữ thẳng thắn trên những đường kẻ dù đã bị bẻ cong.

Đó là một ngày tồi tệ nếu bạn phải ra đường. Tuyết đã rơi suốt cả ngày dài, khiến đường trơn trượt và nguy hiểm. Tôi thà được ở trong căn phòng nhỏ bé nhưng ấm áp ở nhà mình còn hơn phải lái xe giữa lúc lạnh giá và nhiều gió như thế. Nhưng tôi không có lựa chọn. Tôi có một bản báo cáo phải nộp cho công ty nghiên cứu thị trường mà tôi làm thêm, và nếu muốn nhận đủ lương tháng thì tôi phải nộp đúng hạn. Cho nên, đó là một chuyến đi không thể tránh được. Đã thế, đứa em trai nhỏ lại nhất định đòi theo nên tôi phải cho nó lên xe đi cùng.

Cà phê chiều thứ Bảy: Viết thẳng trên những đường kẻ bị bẻ cong ảnh 1

Gió dường như cắt vào da tôi khi tôi rời công ty và chui lại vào xe để lái 15 dặm trở về nhà. Tuyết tiếp tục rơi và tôi phải lái chậm hơn cả lúc đi. Tôi liếc sang em mình. Nó mặc cái áo khoác to tướng và choàng cái khăn dày cộp màu da cam mà nó thích nhất. Thằng bé nhìn ra cửa sổ xe với ánh mắt bình yên. Trong mắt của cả thế giới, nó bị coi là đứa trẻ “bị khuyết tật về thần kinh”. Nhưng, sau nhiều năm, tôi bắt đầu nhìn em mình bằng đôi mắt khác. Những gì tôi thấy là một trái tim đẹp đẽ, nhân hậu và luôn biết thông cảm, luôn sẵn sàng cười và lan tỏa niềm vui.

Cà phê chiều thứ Bảy: Viết thẳng trên những đường kẻ bị bẻ cong ảnh 2

Tôi phải cho xe bò chậm như rùa khi chúng tôi sắp đến một khúc rẽ ngoặt. Ngay khi rẽ, tôi nhìn thấy một phụ nữ mặc chiếc áo khoác mỏng đang đứng run rẩy bên đường chờ xe nào cho đi nhờ giữa cơn bão tuyết. Tôi dừng xe cho cô ấy lên. Cô ấy bảo đang trên đường đến nhà mẹ để thăm cậu con trai bé nhỏ mà cô ấy đã không được gặp hàng tháng nay rồi. Trong khi lái xe một cách thận trọng, tôi nghe người phụ nữ đó kể về cuộc đời mình. Cô ấy đã phải đối diện với một chuỗi những tai họa và thất vọng - những thứ có thể đã bẻ gẫy một ý chí yếu đuối hơn. Thế nhưng, người phụ nữ này vẫn đang giữ hy vọng kiếm được một công việc mới, và một cơ hội xây dựng cuộc sống tốt hơn cho mình và con trai. Cô ấy nói rằng sau những gì cô đã trải qua, thì không đời nào cô để một cơn bão tuyết ngăn cản cô đến thăm đứa trẻ mà cô yêu thương nhất.

Cà phê chiều thứ Bảy: Viết thẳng trên những đường kẻ bị bẻ cong ảnh 3

Tôi cho cô ấy đi nhờ đoạn đường dài nhất có thể và để cô ấy xuống ở đúng bến xe bus đông đúc, nơi tôi chắc chắn cô ấy có thể lên xe bus hoặc đi nhờ một xe khác nốt quãng đường. Cô ấy cảm ơn tôi, còn tôi bảo cô ấy rằng tôi ước giá như mình có thể giúp được nhiều hơn. Thế rồi, ngay khi chuẩn bị đi tiếp, tôi nhìn thấy em mình đang tháo chiếc khăn màu da cam của nó, kéo kính cửa sổ xe xuống, và đưa cho người phụ nữ không quen biết. Cô ấy quàng khăn vào, mỉm cười, và vẫy tay với chúng tôi khi chúng tôi tiếp tục đi. Tôi vẫy tay chào lại.

Cà phê chiều thứ Bảy: Viết thẳng trên những đường kẻ bị bẻ cong ảnh 4

Trên đường lái xe về nhà, tôi nhận ra rằng, lại một lần nữa, cuộc sống đã để tôi viết được thẳng trên những dòng kẻ bị bẻ cong. Dường như có một sự sắp xếp kỳ lạ nào đó khi tôi nhất định phải đi ra khỏi nhà giữa bão tuyết (trong khi tôi chỉ muốn ở nhà), rồi tuyết lại rơi ngày càng dày đặc khiến tôi phải đi đủ chậm để nhìn thấy người phụ nữ đó, và rồi được nghe câu chuyện của cô ấy - câu chuyện khiến tôi mạnh mẽ hơn. Và cả đứa em trai đòi đi cùng cũng đã cho tôi thấy, một lần nữa, rằng chúng ta nên sống và nên yêu thương như thế nào.

Cà phê chiều thứ Bảy: Viết thẳng trên những đường kẻ bị bẻ cong ảnh 5

Trong thế giới này, hàng ngày, chúng ta phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, thử thách, những vấn đề, những tai họa. Đôi khi dường như cả cuộc sống của chúng ta là những đường kẻ cong veo, ngoằn ngoèo đến mức chỉ nhìn đã đủ mệt. Nhưng, với một trái tim yêu thương và sẵn sàng giúp đỡ, bạn vẫn sẽ luôn viết được những dòng chữ thẳng thắn trên những đường kẻ dù đã bị bẻ cong.

Thục Hân (Dịch)

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Ký ức mùa Hè của tôi: Nhớ dàn đồng ca của riêng mùa hạ, kẻ thì lạ người phải chia xa

Ký ức mùa Hè của tôi: Nhớ dàn đồng ca của riêng mùa hạ, kẻ thì lạ người phải chia xa

HHT - Lạ thay, ngay lúc này, tôi lại nhớ hình dáng của ve, tiếng kêu của chúng. Con người ta chỉ thấy nhớ và nuối tiếc một thứ gì đó khi nó không còn tồn tại xung quanh ta nữa. Thật vậy, khi viết những dòng chữ này, tôi ao ước được chạm tay vào đôi cánh mỏng của chúng thêm một lần nữa.
Một Người Phụ Nữ - món quà dành cho mẹ của tác giả đạt Nobel văn chương 2022

Một Người Phụ Nữ - món quà dành cho mẹ của tác giả đạt Nobel văn chương 2022

HHT - Bằng thứ văn phong “phẳng”, lạnh lùng tưởng như vô cảm, các tác phẩm của Annie Ernaux lại có sức mạnh khơi dậy sự đồng cảm nơi người đọc một cách kỳ lạ. Nhiều cuốn trong số đó đã được đưa vào giảng dạy tại các trường học ở Pháp. Nổi bật trong số đó phải kể tới cuốn “Một Người Phụ Nữ” - cuốn sách được xem là bức chân dung kể về người mẹ của Annie Ernaux.
Bạn tốt như người thắp đèn, thắp lên ánh sáng lấp lánh mà chính mình bỏ quên

Bạn tốt như người thắp đèn, thắp lên ánh sáng lấp lánh mà chính mình bỏ quên

HHT - Có lẽ sẽ có những lúc chúng ta cảm thấy chưa đủ niềm tin vào bản thân, chưa đủ yêu thương chính mình, và vì thế mà chúng ta tự ti. Những người yêu thương chúng ta khi đó sẽ trở thành người thắp đèn, thắp lên cho chúng ta thứ ánh sáng để chúng ta nhận ra mình cũng có thể tỏa sáng, thậm chí là lấp lánh.