Góc trú ẩn tâm hồn: Khung cửa sổ nắng xanh

Góc trú ẩn tâm hồn: Khung cửa sổ nắng xanh
HHT - Tôi cứ nhớ bầu trời biếc xanh ngoài ô cửa vàng sắc nắng năm học trước, nhớ cảm giác nhẹ nhàng và yên bình khi ngắm nhìn những mái nhà san sát nhau dưới bầu trời trong veo.

Ngày đầu tiên tôi nhận lớp, chon von trên tầng ba: Nắng dịu dàng và khẽ lao xao gió.

Như thói quen, tôi chọn một chỗ bên cửa sổ. Khi mở tung cánh cửa gỗ cũ, tôi ngay lập tức bị choáng ngợp. Bên ngoài khung cửa kia là cả một mảng trời xanh ngắt. Không có một ngôi nhà cao tầng nào chắn ngang tầm mắt, chỉ có những mái nhà san sát nhau và một khoảng không thoáng đãng bao la. Không có tiếng còi xe ồn ào, dù trường tôi nằm ngay trung tâm thành phố đông đúc. Cảm giác như cuộc sống còn bình yên vô cùng.

Góc trú ẩn tâm hồn: Khung cửa sổ nắng xanh ảnh 1

Lớp có thêm người mới. Tôi phải dịch khỏi chỗ-của-tôi, một chút. Vẫn có thể nhìn thấy bầu trời xanh qua ô cửa sổ, chỉ có điều xa hơn một tí xíu. Chỗ-của-tôi, cậu bạn mới đã ngồi vào. Đó là một cậu con trai có nụ cười sáng và đôi mắt hiền. Cậu ấy nhìn tôi, chỉ đơn giản là gật đầu chào. Thế rồi chúng tôi nói chuyện với nhau rồi thân nhau hơn một chút. Tôi thích nụ cười của cậu ấy, nụ cười nhẹ bẫng vô tư như hoà cùng với vạt nắng chiếu xiên qua ô cửa sổ màu xanh nhẹ. Tự dưng tôi ngẩn ngơ. Thật lạ!

Ngày mưa, bầu trời ngoài khung cửa trở nên ảm đạm trong màn nước mỏng giăng mờ. Tôi chống cằm nhìn những hạt mưa nhỏ xíu rơi xuống bệ cửa sổ, trong lòng tự dưng dâng lên đầy những suy nghĩ vẩn vơ. Nhưng sau đó, một cái cốc đầu nhẹ đã làm tôi giật mình mà trở về hiện thực đẫm hơi mưa tươi rói. Ngó sang, thấy một nụ cười hiền long lanh. Tôi cũng mỉm cười. Lòng như mênh mang hơi nước sóng sánh. Thì ra dưới ô cửa này, mỗi nụ cười lại mang đến những cảm giác khác nhau.

Góc trú ẩn tâm hồn: Khung cửa sổ nắng xanh ảnh 2

Lâu dần, tôi quen với cách đoán thời gian qua ô cửa sổ màu xanh. Sáng sớm, nắng hắt từ ô cửa phía bên kia, rọi vào bàn tôi một vạt nắng vàng nóng. Tiết 5, bầu trời xanh ngắt, chỉ có vài cụm mây nhỏ lững thững dạo chơi, cũng chẳng có chút gió nào, chỉ có hơi nóng dội vào căn phòng nhỏ. Thế là cô giáo lại nhíu mày cho cả đám về sớm khi thấy tụi học trò không chịu nổi cái nóng mà nằm dài ra bàn. Chiều nhạt, gió cứ nhẹ nhàng lướt qua cánh cửa mở tung. Có đôi lúc nắng gắt rọi thẳng vào chỗ tôi ngồi. Cứ mỗi lần như thế lại có một người vội vàng buông bút đứng dậy đóng nhanh cánh cửa gỗ bụi mờ rồi vừa phủi phủi tay vừa cười tít mắt nhìn tôi. Chẳng hiểu sao nụ cười ấy dù là lấp lánh nắng hay thoảng mờ những hạt mưa thì cũng vẫn luôn làm tôi chao đảo đến kỳ lạ.

Cứ như thế, bốn mùa qua đi bên ô cửa sổ màu nắng. Tôi thì vẫn cứ viện cớ ngắm bầu trời ngoài khung cửa để lâu lâu quay sang nhìn trộm một đôi mắt nâu say sưa bên trang giấy trắng loằng ngoằng sơ đồ và ký tự rồi mỉm cười một mình như ngày nào.

Góc trú ẩn tâm hồn: Khung cửa sổ nắng xanh ảnh 3

Rồi cậu ấy có bạn gái. Tôi trở nên hững hờ với vạt nắng chiếu xiên qua nụ cười mơ hồ và ánh mắt hiền hoà. Cảm giác cứ chông chênh như những hạt mưa nhỏ rơi chệch vào trang vở. Lặng lẽ.

Qua năm sau, chúng tôi chuyển xuống phòng học mới, mát mẻ hơn và rợp bóng cây xanh. Khung cửa sổ chỗ tôi ngồi bây giờ nhìn ra chỉ thấy một góc đường phố ồn ã.

Tôi cứ nhớ bầu trời biếc xanh ngoài ô cửa vàng sắc nắng năm học trước, nhớ cảm giác nhẹ nhàng và yên bình khi ngắm nhìn những mái nhà san sát nhau dưới bầu trời trong veo. Và giữa tất cả ấy, tôi luôn nhớ. Một nụ cười hiền lấp lánh nắng và mờ nước mưa.

MÈO BÔNG

Email cộng tác: goctrasua.hht@gmail.com

MỚI - NÓNG
Hành trình ‘Điện Biên Phủ - Khát vọng non sông’ hội quân, dâng hương tưởng nhớ các Anh hùng liệt sĩ
Hành trình ‘Điện Biên Phủ - Khát vọng non sông’ hội quân, dâng hương tưởng nhớ các Anh hùng liệt sĩ
HHT - Chiều 26/4, tại Nghĩa trang Liệt sĩ Quốc gia A1 (thành phố Điện Biên Phủ, tỉnh Điện Biên) T.Ư Đoàn, T.Ư Hội LHTN Việt Nam, T.Ư Hội Sinh viên Việt Nam, Hội đồng Đội T.Ư tổ chức Lễ hội quân Hành trình “Điện Biên Phủ - Khát vọng non sông” và dâng hương tưởng niệm các Anh hùng liệt sĩ đã anh dũng hi sinh trên chiến trường Điện Biên năm xưa.
Con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói chuyện với thiếu nhi về Chiến thắng Điện Biên Phủ
Con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói chuyện với thiếu nhi về Chiến thắng Điện Biên Phủ
HHT - Tại khu Di tích Sở Chỉ huy chiến dịch Điện Biên Phủ, xã Mường Phăng, thành phố Điện Biên Phủ, tỉnh Điện Biên, 200 thiếu nhi tiêu biểu toàn quốc được nghe bác Võ Điện Biên - con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp chia sẻ những câu chuyện lịch sử, ý nghĩa, sức mạnh đại đoàn kết dân tộc làm nên chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ "lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu".

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.