Những mốc thời gian hạnh phúc: Cậu là kí ức thời gian phủ bụi mờ

Những mốc thời gian hạnh phúc: Cậu là kí ức thời gian phủ bụi mờ
HHT - Thì ra M cũng thích tôi. Chỉ là chúng tôi đã không đủ can đảm để nói với nhau.

Những ngày cuối cùng của năm cũ, tôi dọn dẹp lại nhà cửa và vứt đi đống đồ đạc không còn sử dụng được nữa. Trong lúc sắp xếp lại giá sách cũ, tôi phát hiện cuốn nhật kí với bìa màu nâu sẫm. Những trang giấy ngả vàng, thoảng mùi ẩm mục. Tôi không nhớ là đã viết những dòng chữ này từ khi nào, đến khi xem mốc thời gian bên trong thì nhận ra đã năm năm rồi. Tôi lật vội những trang giấy cũ kĩ, màu mực đã không còn xanh mà bợt bạt hẳn. Từng câu chữ cứ lướt qua đầu óc mụ mị, vô tình gợi lại một mảng kí ức mà tôi ngỡ là mình đã lãng quên.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Cậu là kí ức thời gian phủ bụi mờ ảnh 1

Cuốn nhật kí này tôi viết vào năm tôi mười bảy, về M - người mà tôi từng đơn phương. M thấp hơn tôi một cái đầu, dáng người nhỏ nhắn, style giản dị áp dụng cho cả bốn mùa. Tôi đặc biệt thích ngắm M vào mùa đông vì M mặc cardigan nhìn dễ thương lắm. Lúc M cười, tôi mường tượng như cô ấy vừa thắp lên ngọn lửa ấm áp thổi bập bùng giữa mùa đông khô hanh lạnh lẽo. Tôi thích M, nhưng lại chẳng thể nói ra. Khi đó, tôi còn trẻ, chưa nhận thức được sự hối tiếc sau này. Tôi là một soft butch*, dù bề ngoài giống con trai nhưng những người xung quanh vẫn luôn coi tôi là con gái. Tôi không sợ M từ chối tình cảm của mình, chỉ sợ bị M xa lánh, vì M lúc ấy là bạn thân của tôi.

Chúng tôi quen nhau từ năm lớp sáu, kỉ niệm khiến tôi rung động nhất là khi M tặng tôi một chậu xương rồng vào sinh nhật năm lớp Chín. Tôi bắt đầu viết nhật kí vào những năm cấp III. Tôi nhắc về M xuyên suốt cuốn nhật kí, bất kì sự kiện lớn nhỏ nào, M cũng là người xuất hiện đầu tiên. Những dòng chữ viết ra rồi lại để đó, thỉnh thoảng đọc lại vẫn cười một mình.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Cậu là kí ức thời gian phủ bụi mờ ảnh 2

Một lần, M nói muốn xem hoa xương rồng nở. Tôi cũng chưa từng thấy hoa xương rồng ngoài đời bao giờ nên cũng háo hức lắm. Thời ấy internet không phát triển như bây giờ, chúng tôi chỉ được biết đến hình ảnh cây xương rồng qua sách vở, báo chí và hoa lại càng hiếm hơn. Chúng tôi cùng nhau đợi đến ngày hoa mọc.

Tình cảm của tôi ngày ấy cũng theo đó mà lớn dần lên trong im lặng. Tôi đem tất cả tâm tư của mình dồn thành câu chữ trong cuốn sổ. Số trang ngày càng nhiều lên, nhưng M đã không đợi tôi. M đi Bảo Lộc. Mẹ M lúc đó bệnh nặng, công ty mà bố M làm việc lại chuyển chi nhánh công tác nên M phải theo gia đình. Lúc rời đi, M tặng cho tôi cuốn Hoàng Tử Bé. M bảo cô ấy thích nhất cuốn này nên tặng lại cho tôi làm kỉ niệm, còn vẽ thêm một chậu xương rồng ở cuối trang.

Rồi chúng tôi không liên lạc được, và cứ thế lạc mất nhau.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Cậu là kí ức thời gian phủ bụi mờ ảnh 3

Mãi sau này tôi mới biết, trong bìa gấp của cuốn Hoàng Tử Bé ngày ấy M tặng tôi có một dòng chữ "Tớ thích Tường Anh!" được viết nắn nót vô cùng. Lạ là, tôi thấy thanh thản lắm. Thì ra M cũng thích tôi. Chỉ là chúng tôi đã không đủ can đảm để nói với nhau. Tôi khẽ thở dài, tựa đầu vào khung cửa sổ. Một khoảnh khắc kì lạ lướt qua trong tích tắc. Mùi hương quen thuộc khiến hình ảnh năm ấy lại ùa về trong kí ức thanh xuân. Đó là khi tôi và M cùng chụm đầu ngắm nụ hoa xương rồng vừa hé, rồi một cơn gió lùa vào phòng, thổi tung mái tóc của M. Những lọn tóc mềm mại thơm mùi thảo mộc lướt qua và chạm nhẹ vào má tôi khiến tim tôi đập nhanh hơn bình thường. Khi ấy, M đã cười. Sau này nhớ lại, đó có lẽ là khoảnh khắc hạnh phúc và kì diệu nhất tôi có tuổi mười bảy.

ĐINH TƯỜNG ANH

(Phòng 204, N7, Chung cư Đông Tàu, phường Thịnh Liệt, Hoàng Mai, Hà Nội)

*Soft butch = Những bạn nữ có phong cách (quần áo, đầu tóc) theo hướng nam tính, nhưng không muốn làm con trai.

MỚI - NÓNG
Hành trình ‘Điện Biên Phủ - Khát vọng non sông’ hội quân, dâng hương tưởng nhớ các Anh hùng liệt sĩ
Hành trình ‘Điện Biên Phủ - Khát vọng non sông’ hội quân, dâng hương tưởng nhớ các Anh hùng liệt sĩ
HHT - Chiều 26/4, tại Nghĩa trang Liệt sĩ Quốc gia A1 (thành phố Điện Biên Phủ, tỉnh Điện Biên) T.Ư Đoàn, T.Ư Hội LHTN Việt Nam, T.Ư Hội Sinh viên Việt Nam, Hội đồng Đội T.Ư tổ chức Lễ hội quân Hành trình “Điện Biên Phủ - Khát vọng non sông” và dâng hương tưởng niệm các Anh hùng liệt sĩ đã anh dũng hi sinh trên chiến trường Điện Biên năm xưa.
Con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói chuyện với thiếu nhi về Chiến thắng Điện Biên Phủ
Con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp nói chuyện với thiếu nhi về Chiến thắng Điện Biên Phủ
HHT - Tại khu Di tích Sở Chỉ huy chiến dịch Điện Biên Phủ, xã Mường Phăng, thành phố Điện Biên Phủ, tỉnh Điện Biên, 200 thiếu nhi tiêu biểu toàn quốc được nghe bác Võ Điện Biên - con trai Đại tướng Võ Nguyên Giáp chia sẻ những câu chuyện lịch sử, ý nghĩa, sức mạnh đại đoàn kết dân tộc làm nên chiến thắng lịch sử Điện Biên Phủ "lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu".

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.