Những mốc thời gian hạnh phúc: Năm tháng khờ dại ấy thương một người dưng

Những mốc thời gian hạnh phúc: Năm tháng khờ dại ấy thương một người dưng
HHT - Mình nhận ra, người ấy không phải cậu, chỉ là một anh chàng có góc mặt nghiêng giống cậu mà thôi. Đèn xanh dành cho người đi bộ nhấp nháy, mình bước vội theo dòng người. “Cậu, có còn nhớ mình không?”

Sáng nay, mình đi bộ đến trường như thường lệ. Khi chờ sang đường ở một ngã tư, mình lơ đãng đưa mắt nhìn xung quanh, và rồi mình sững lại. “Là cậu, có phải không?”

Sau lớp kính cửa sổ quán cà phê nhỏ, cậu ngồi bên bàn, hí hoáy viết. Nắng sớm chiếu xiên lên gương mặt chăm chú của cậu, chạm đến vài sợi tóc lười biếng rủ trước trán. Vào một ngày mùa thu năm năm trước, nắng cũng đẹp như hôm nay, cậu ngồi bên cửa sổ, cũng nghiêng đầu chăm chú như vậy.

Đột nhiên, "cậu" ngẩng đầu, vươn tay lấy cốc cà phê. Mình nhận ra, người ấy không phải cậu, chỉ là một anh chàng có góc mặt nghiêng giống cậu mà thôi. Đèn xanh dành cho người đi bộ nhấp nháy, mình bước vội theo dòng người. “Cậu, có còn nhớ mình không?”

Những mốc thời gian hạnh phúc: Năm tháng khờ dại ấy thương một người dưng ảnh 1

15 tuổi, chúng ta trở thành bạn cùng bàn. Cậu ít cười, ít nói, đồng phục không bao giờ chỉnh tề, đi học không bao giờ đem đủ sách. Thỉnh thoảng giữa những giờ học, cậu kéo sách mình sang xem mà không thèm nói một lời nào. Mình không thích cậu.

17 tuổi, chúng ta vẫn là bạn cùng bàn. Cậu vẫn ít cười, ít nói, đồng phục vẫn lôi thôi và thiếu sách giáo khoa như vậy. Thỉnh thoảng chúng ta thảo luận một vài bài tập, một vài câu hỏi khó trong bộ đề vừa ôn. Thỉnh thoảng cậu hỏi mình cách làm bài trong giờ kiểm tra môn Sử, môn Địa, môn Văn mà cậu ghét. Chúng ta vẫn chẳng có gì nhiều để nói với nhau. Rồi một ngày nắng đẹp, cậu như thường lệ cắm cúi giải đề. Nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu nghiêng nghiêng lên gương mặt góc cạnh của cậu, chiếu lên trang vở loang lổ vết mực. Đột nhiên, cậu ngẩng đầu, nhoẻn miệng cười ngốc nghếch. Chính khoảnh khắc ấy, hình như nắng chiếu cả vào tim mình. Hình như, mình thích cậu.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Năm tháng khờ dại ấy thương một người dưng ảnh 2

Những tháng ngày sau đó, mình luôn giằng xé giữa việc giấu kín và nói ra. Mình sợ cậu biết, lại sợ cậu không biết. Một lần, tay chúng ta vô tình chạm nhau trên bàn học. Mình để tay ở đó, cậu cũng không rút tay về. Tay mình và tay cậu chạm vào nhau suốt một tiết học. Mình thấy vui vẻ, rồi mình bối rối, và mình sợ. Cứ như vậy, chúng ta không nói chuyện với nhau nữa. Mình vẫn ngồi cạnh cậu, vui vẻ len lén nhìn cậu và làm như mình ghét cậu lắm.

Tiết học cuối cùng của năm lớp 12, bạn bè vội vàng viết lưu bút, vội vàng chụp ảnh cùng. Ai cũng vội vàng níu giữ những khoảnh khắc biết chắc rằng sẽ không bao giờ quay trở lại. Mình dè dặt đề nghị cậu chụp với mình một tấm hình. Cậu từ chối. Chắc cậu ghét mình lắm.

Hôm tốt nghiệp, mình đợi cậu suốt ba tiếng đồng hồ, mình chỉ muốn gặp và nói với cậu một lời chia tay. Cậu không đến.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Năm tháng khờ dại ấy thương một người dưng ảnh 3

18 tuổi, mình vui vẻ biết tin chúng ta cùng đỗ vào một trường đại học, cùng ở trong một khu kí túc xá. Nhưng rồi, mình chưa lần nào gặp lại cậu.

22 tuổi, mình đã đến một đất nước khác. Ở thành phố này, ở ngôi trường này, mình tin chắc sẽ không bao giờ có thể gặp lại cậu nữa. Mình đã thôi không ngoái đầu nhìn quanh, hi vọng tình cờ nhìn thấy cậu giữa sân trường hay khuôn viên kí túc xá. Mình cũng đã thôi không nghĩ nhiều về cậu, đã thôi nuối tiếc vì ngày đó cư xử quá trẻ con. Mình chấp nhận rồi, rằng mình đã bỏ lỡ cậu. 

Cảm ơn cậu, đã đến trong những tháng năm khờ dại của mình, đã cho mình biết thương mến một người dưng cũng có thể vui vẻ như vậy.

LÊ HUỲNH TRÚC LY

(Hẻm 44B Lam Sơn, Nha Trang, Khánh Hòa) 

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Sách hay truyền cảm hứng tháng 4: "Đất Nước Ngàn Năm" tự hào một dải non sông

Sách hay truyền cảm hứng tháng 4: "Đất Nước Ngàn Năm" tự hào một dải non sông

HHT - Nhân dịp tháng Tư này là tháng của Ngày sách và văn hóa đọc Việt Nam (21/4) và kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975 - 30/4/2025), có nhiều tựa sách hay ra mắt mang đến cho các độc giả trẻ nhiều kiến thức và thông điệp truyền cảm hứng, đặc biệt khơi gợi niềm tự hào một dải non sông.
Gen Z kể chuyện ông ngoại là cựu chiến binh: Đồng đội không từ bỏ và tình yêu đẹp

Gen Z kể chuyện ông ngoại là cựu chiến binh: Đồng đội không từ bỏ và tình yêu đẹp

HHT - Trong những ngày cả nước hướng về kỷ niệm 50 năm Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, không ít bạn trẻ có ông bà là cựu chiến binh đã chia sẻ những câu chuyện đầy xúc động. Trong số đó, một cô bạn trên Threads khiến dân mạng rưng rưng với câu chuyện về tình đồng đội và tình yêu thủy chung của ông ngoại thời chiến.
Những khoảnh khắc dễ chịu nhất trong cuộc sống: Không cần lúc nào cũng rực rỡ

Những khoảnh khắc dễ chịu nhất trong cuộc sống: Không cần lúc nào cũng rực rỡ

HHT - Sự yên ổn và cảm giác dễ chịu từ bên trong chính là điều kiện cần cho mọi sự đổi thay sắp tới. “Cứ để yên” suy cho cùng cũng là một cách nói khác đi của sự tôn trọng không gian riêng, tôn trọng cảm xúc, tôn trọng sự tự do, tôn trọng màu sắc cá nhân, tôn trọng những lựa chọn xuất phát từ nhu cầu riêng của mỗi người và của chính bạn.
Đọc sách "Bá Chủ AI" để hiểu thêm về AI và cuộc đua công nghệ giữa các ông lớn

Đọc sách "Bá Chủ AI" để hiểu thêm về AI và cuộc đua công nghệ giữa các ông lớn

HHT - Trong cuốn sách “Bá Chủ AI”, tác giả Parmy Olson đã tường thuật lại cuộc cạnh tranh giữa những “ông lớn” trong ngành công nghệ là Open AI do Microsoft đứng sau và DeepMind Google. Cả hai đang chạy đua để giành lấy ngôi vương trong lĩnh vực tiềm năng nhất nhưng cũng gây nhiều tranh cãi và đe dọa nhất: Sứ mệnh tạo ra AGI -Trí tuệ nhân tạo tổng quát.