Bạn chọn cách luôn nghi ngờ để rồi lo lắng, hay chọn tin tưởng để được hạnh phúc?

Bạn chọn cách luôn nghi ngờ để rồi lo lắng, hay chọn tin tưởng để được hạnh phúc?
HHT - Thế giới này, dù thế nào đi nữa, cũng vẫn rất tươi đẹp, chỉ cần chúng ta biết cách nhìn.

Một bác sĩ thú y đưa cho bác nông dân đơn thuốc, dành cho con lừa bị ốm của bác ta. Mua thuốc xong, bác nông dân phát hiện ra đó là ba viên thuốc cực to. Bác liền hỏi bác sĩ:

- Làm sao tôi có thể cho con lừa uống thuốc được đây?

- Cũng đơn giản thôi – Bác sĩ thú y đáp – Cứ cho viên thuốc vào một cái ống. Đặt một đầu cái ống vào miệng con lừa và thổi vào đầu kia. Nó sẽ nuốt viên thuốc ngay ấy mà.

Ngày hôm sau, bác nông dân quay lại, trông có vẻ rất mệt mỏi, khó chịu.

- Trông anh thảm quá! – Bác sĩ thú y kêu lên – Có chuyện gì vậy?

Bác nông dân giải thích:

- Con lừa nó thổi trước.

Câu chuyện về con lừa tất nhiên là đùa thôi, không có thật đâu nhé!

Nếu bạn thấy câu chuyện này, giống như viên thuốc, là rất khó nuốt, thì bạn không phải là người duy nhất đâu. Tất nhiên câu chuyện này nghe chẳng thật chút nào. Và một chút nghi ngờ lành mạnh có lẽ cũng là điều cần thiết. Chẳng hạn, trong hộp thư của bạn có hàng chục e-mail của những người xa lạ nói rằng bạn hãy gửi thông tin cho họ và họ sẽ giúp bạn trở nên giàu có – thế thì bạn không nên tin ngay mà "nuốt" những "mồi câu" đó, phải không nào?

Trong những mẩu truyện tranh "Calvin and Hobbes", có lần nhân vật Calvin hỏi: "Ai là người đầu tiên nhìn một con bò và nói: "Tôi nghĩ tôi sẽ uống bất kỳ thứ gì chảy ra từ những cái ti của con vật này khi tôi vắt chúng"?". Chỉ vì ai đó nói rằng cái hồ nào đó không sâu đâu, thì bạn cũng không nhất thiết phải nhảy ngay xuống đó. Bởi có lẽ cũng có một phần sự thật trong câu nhận xét của James Thurber: "Bạn có thể đánh lừa quá nhiều người, trong quá nhiều trường hợp".

Hẳn bạn quen thuộc với nhân vật Calvin và Hobbes này chứ?

Nhưng còn niềm tin thì sao? Tôi cũng không muốn là người quá đa nghi. Tôi không muốn bước đi trong cuộc sống mà cứ cho rằng đằng sau mỗi hành động tử tế là một động cơ xấu, rằng đằng sau mỗi đường viền bạc là một đám mây đen sẵn sàng trút hàng đống nước xuống đường đi của mình. Tôi không muốn phải cảnh giác với từng người lạ mà tôi gặp, hoặc dùng ánh mắt đầy nghi ngờ để nhìn bất kỳ điều tốt gì xảy đến với mình.

Tại sao lại thế? Bởi vì tôi muốn tin tưởng người khác. Tôi nghĩ tôi muốn là một người có khả năng tin tưởng, hơn là một người lúc nào cũng nghi ngờ.

Bởi nói cho cùng, thì những mối quan hệ lâu dài đều được xây dựng dựa trên lòng tin. Lòng tin trong gia đình là rất cần thiết nếu muốn các thành viên trong nhà đều hạnh phúc. Bản thân chúng ta cũng muốn được người khác tin tưởng và bạn bè thân thiết thường là những người mà chúng ta có thể dựa vào. Và một tình yêu sẽ còn lại gì nếu không có lòng tin?

Dù thế nào, thì việc tin tưởng cũng vẫn tốt hơn là cứ luôn nghi ngờ.

Điều này cũng đúng trong công việc. Doanh nhân Bob Burg nói: "Nếu tất cả các điều kiện khác đều như nhau, thì con người sẽ chọn làm việc với những người mà họ quen biết, quý mến và tin cậy". Ông ấy hẳn là biết rất rõ, vì ông ấy xây dựng sự nghiệp và cuộc sống của mình đều trên nguyên tắc niềm tin.

Tôi cũng nhận ra rằng, nếu bắt buộc phải chọn giữa hai thái cực, thì sống mà không có sự nghi ngờ dù sao cũng tốt hơn nhiều so với việc sống mà không có lòng tin. Cho nên tôi cố gắng không lo lắng quá nhiều về việc mình ngây thơ tin tưởng hầu như mọi điều mình nghe thấy; mà cố gắng tập trung vào việc để ý đến mỗi điều tốt xảy ra quanh mình.

Trong bài thơ "Desiderata" (1927), Max Erhmann đã viết rất sâu sắc: "Với tất cả những sự giả tạo, buồn tẻ, những giấc mơ tan vỡ, thì đây vẫn là một thế giới tươi đẹp. Hãy vui vẻ. Hãy hướng tới hạnh phúc".

Hãy tin tưởng rằng đây là một thế giới tươi đẹp. Chỉ cần chúng ta biết cách nhìn và biết cách tin.

Theo INTERNET
MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Theo chân nhóm tween siêu quậy gia nhập “Trường Khoa Học Bí Ẩn”

Theo chân nhóm tween siêu quậy gia nhập “Trường Khoa Học Bí Ẩn”

HHT - Vì hí hoáy nghịch ngợm, làm vỡ ống kính thiên văn đắt tiền của bố Alex, cả nhóm bạn Zookiz đã bị bố mẹ gửi đến “Trường khoa học bí ẩn” trong vòng 1 tháng. Cũng từ đây, cả bọn trở thành những nhân vật chính của bộ truyện tranh khoa học dành riêng cho độc giả Việt, được các tác giả Hàn Quốc chấp bút.
Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.