Chọn công việc thế nào để luôn cảm thấy hạnh phúc?

Chọn công việc thế nào để luôn cảm thấy hạnh phúc?
HHT - "Hãy tìm một ngành nghề mà con yêu thích, và con sẽ chẳng bao giờ phải làm việc cả" - nhưng sẽ thế nào nếu bạn chưa thể theo đuổi được ngành nghề mà mình yêu thích?

Khi tôi sắp đăng ký chọn trường đại học, tôi đã thấy rất khó quyết định. Thật tình là lúc đó, tôi không biết mình nên chọn trường như thế nào: Một trường vừa sức để chắc chắn là mình được vào học, hay một trường có nhiều ngành khác nhau, hay một trường gần nhà… Tôi đã hỏi lời khuyên của bố, và bố tôi nói với tôi một điều (mà bố bảo rằng giá như có ai đó đã nói với bố như thế, khi bố bằng tuổi tôi), đó là: "Hãy tìm một ngành nghề mà con yêu thích, và con sẽ chẳng bao giờ phải làm việc cả". Nhưng câu nói đó với tôi là chưa đủ. Tôi hỏi bố rằng tôi nên làm gì nếu tôi chưa thể theo được ngành nghề đó ngay lập tức. Đây là mối lo thực tế với tất cả mọi người thôi, đâu phải ai cũng có thể, hoặc cũng được làm nghề mà mình thích, trong khi ai thì cũng cần kiếm sống?! Vậy tôi nên làm gì nếu tôi phải làm một công việc mà tôi… không ưa một chút nào?

Chọn trường, chọn ngành nghề luôn là nỗi băn khoăn của tất cả học sinh chúng ta.

Không ngờ, câu hỏi của tôi đã khiến bố tôi nhớ lại rất nhiều kỳ niệm về những công việc mà bố đã làm trong nhiều năm, từ thời trẻ. Bố kể cho tôi nghe một trong những việc mà bố nhớ nhất. Lúc đó, bố còn trẻ, chưa kết hôn, và cả gia đình bố đang rất khó khăn. Ở nhà không có tiền và quanh khu vực ông bà nội của tôi sống (cùng với hai người con là bác tôi và bố tôi) cũng không có nhiều việc làm tốt lắm. Bác tôi làm những việc chân tay theo thời vụ, ai thuê gì làm nấy. Tuy nhiên, bác tìm cho bố tôi được một việc "ổn định" hơn, đó là làm ở một xưởng gỗ. Công việc ở đây rất vất vả và khiến bố tôi đau lưng không dứt. Mỗi ngày, bố tôi cứ bê và xếp các khối gỗ suốt 8 tiếng đồng hồ. Tiền lương chỉ trên mức tối thiểu một chút, nhưng đó đã được coi là một công việc tốt trong vùng. Vào mùa đông, các ngón tay bố tôi nứt ra và chảy máu do không khí quá lạnh và khô. Nhiều người không chịu được, phải bỏ việc. Chỉ có bố tôi vẫn tiếp tục làm vì nghỉ ngày nào là gia đình thiếu thốn ngày đó, chưa thể dừng lại mà đi tìm việc khác được.

Công việc ở xưởng gỗ rất vất vả, nhưng bố tôi luôn đặt tình yêu và lòng biết ơn vào mỗi việc mình làm.

Tuy nhiên, bố tôi kể rằng trong khi bê và xếp các khối gỗ, bố luôn ngân nga hoặc huýt sáo theo các điệu nhạc. Vào giờ nghỉ hoặc lúc ăn trưa, bố và các đồng nghiệp luôn kể chuyện cười cho nhau nghe. Khi đẩy những cái xe chở gỗ, bố thường liếc ra ngoài cửa sổ, vui vẻ ngắm những tán cây rung rinh trong gió, hoặc ngắm lá đổi màu vào mùa thu. Bố nhớ rằng bố vẫn luôn thấy biết ơn vì công việc này, bởi nhờ nó mà bố có thể giúp đỡ gia đình trong khoảng thời gian khó khăn nhất. Và sau khi kể tất cả những chuyện đó, bố trả lời câu hỏi của tôi: "Nếu vậy thì hãy mang tình yêu của con đến với công việc, con gái ạ. Nếu con không thể làm được việc mà mình yêu thích, thì hãy yêu thích việc mình làm".

Khi bạn đặt tình yêu vào công việc, thì việc gì, ngành gì cũng đem lại hạnh phúc.

Trong cuộc sống này, chúng ta làm việc để sống, nhưng chúng ta sống để yêu thương. Không có tình yêu, thì công việc trở nên buồn chán. Còn nếu có tình yêu, thì công việc là hạnh phúc. Mong rằng dù bạn chọn công việc nào, thì bằng cách đặt cả trái tim mình vào đó, những ngày làm việc của bạn cũng sẽ tràn đầy tình yêu và niềm vui.

Theo INTERNET
MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Có một mùa Hè chưa từng lãng quên: Cuốn sách “ôm” bạn bằng những câu chuyện tuổi trẻ

Có một mùa Hè chưa từng lãng quên: Cuốn sách “ôm” bạn bằng những câu chuyện tuổi trẻ

HHT - Bạn có cảm thấy mùa Hè rất giống tuổi trẻ không? Cả hai đều trôi qua thật nhanh và khó quên. Bằng những mẩu chuyện trong cuốn sách "Có Một Mùa Hè Chưa Từng Lãng Quên", hai cây bút trẻ xuất thân từ nhà Hoa là Minh và Sứa đã mang nhiều ký ức và thông điệp đáng giá gửi đến tuổi teen, cổ vũ bạn đọc vượt qua những chông gai cuộc đời.
Một thời để nhớ: Tình yêu của ba là "nhiên liệu" vĩnh cửu cho chiếc xe đạp diệu kỳ

Một thời để nhớ: Tình yêu của ba là "nhiên liệu" vĩnh cửu cho chiếc xe đạp diệu kỳ

HHT - Một đoàn xe lửa dài dằng dặc chạy rầm rầm, lao qua trong vài phút. Âm thanh đoàn tàu vang động mãi. Lần đầu tiên, tôi được nhìn thấy xe lửa thật ngoài đời. Tim tôi đập mạnh. Bỗng dưng, cả một thế giới hoàn toàn mới mẻ mở ra trước mắt con nhóc cưỡi trên chiếc xe đạp kỳ diệu.