“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Có một Sài Gòn đầy vụng về

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Có một Sài Gòn đầy vụng về
HHT - Sài Gòn vụng về lắm. Sài Gòn nửa vời. Sài Gòn một nửa không cho tôi nhớ về nơi cũ, một nửa lại cho.

Những ngày này, trôi xoáy vào trong guồng quay tấp nập và vội vã ở Sài Gòn, tôi thật nhớ những năm tháng ở Quy Nhơn đến điên dại. Thành phố Quy Nhơn, cậu ta không hoa lệ hay say đắm lòng người như Sài Gòn nhưng cái làm cho cậu ta trong tôi luôn mười phần đặc biệt, chính là một chữ thương. Và cũng nhờ chính chữ thương ấy mà hàng đêm hay thậm chí là từng hơi thở, tôi đều nhớ Quy Nhơn đến say lòng.

Ảnh: Phuc Dinh.

Tôi còn nhớ mỗi tối thủ thỉ với mẹ, mẹ tựa vai bảo nhỏ: “Hay là con ơi, học ở đây, cạnh mẹ, cạnh ba!” nhưng tôi lại quả quyết rất muốn đi. Tôi còn nhớ thằng em cứ lái chiếc xe đạp điện chở chị hai đi khắp cái Quy Nhơn bé tí: “Sau này, ai hay mắng cu đến té tát nhưng rồi lại bênh cu khi cu bị mẹ rầy?” để rồi ủ mùi hoa sữa trên con đường về nhà trong từng sợi tóc, giấu mùi gạo mới chín thành cơm tay mẹ nấu trong từng hơi thở, giấu món cá mà ba vụng về làm vì tôi nói muốn ăn nhưng phải do chính ba nấu trong hoài niệm. Tất cả tôi sắp xếp thật ngăn nắp đem chôn sâu trong cuộc đời mình, một cuộc đời bây giờ dành cho Sài Gòn nhưng đã từng gắn bó với Quy Nhơn như máu mủ, ruột rà. Khi hiện tại lùi về quá khứ để quá khứ trở mình biến thành kỷ niệm, tôi biết rằng có nhớ đến cách mấy cũng phải giữ kín ở sâu thẳm trong tâm hồn.

Ảnh: Võ Hoàng Vy.

Tuổi mười tám của tôi rất tự nhiên mà đẹp đến nao lòng. Đẹp vì ở đó có một nửa đời học sinh và một nửa đời sinh viên, đẹp vì ở đó một nửa đời có gia đình luôn bên cạnh, một nửa đời là tự lập, biết sống có trách nhiệm với bản thân mình hơn. Mỗi ngày, tôi phải tự nhắc nhở bản thân, rằng Sài Gòn nhanh lắm, nháy mắt một cái là bao nhiêu thứ vụt biến đi vì Sài Gòn nhiều đèn, Sài Gòn rất sáng...

Ảnh: Đặng Quyền.

Xa nhà, nhớ ba, nhớ mẹ nhưng còn làm được gì hơn ngoài việc tự an ủi, tự vỗ về nỗi cô đơn, hiu quạnh ngay trong chính lòng mình? Nhưng Sài Gòn vụng về lắm. Sài Gòn nửa vời. Sài Gòn một nửa không cho tôi nhớ về nơi cũ, một nửa lại cho. Không biết Sài Gòn có tha thiết gì để giữ trong lòng thành phố náo nhiệt một đứa sinh viên đầy ủ dột như tôi không, chỉ biết rằng mọi âm mưu, toan tính của cậu ấy đã bị tôi làm cho sáng tỏ hết rồi. Ngày Sài Gòn bận bịu với tấm thời khóa biểu học cả sáng lẫn chiều và những hoạt động sinh hoạt Đoàn - Hội. Đêm Sài Gòn, tôi giấu da thịt mình trong mớ chăn bông mà nước mắt ngắn dài nhớ ba cần lao, nhớ mẹ chịu thương chịu khó. Vậy đó, người ta biết nhưng người ta không nói ra, người ta hiểu nhưng người ta lại không thể nào tránh khỏi. Tôi hiểu ngày Sài Gòn phải thật vội vã nhưng đêm về, trong lòng ký túc xá, lắng nghe những bản đàn, những ca từ, giai điệu của ai đó dưới hồ Bán Nguyệt, tôi lại thấy mình một nửa thuộc về nơi đây, một nửa lại muốn bắt chuyến xe về ôm thật chặt, siết thật rõ ba mẹ vào lòng. Sài Gòn nhắc tôi không quên quá khứ nhưng một nửa, Sài Gòn lại làm tôi yêu mất rồi...

(Chi tiết về cuộc thi viết “Những mốc thời gian hạnh phúc” có thể xem tại đây. Hoặc gửi bài viết về địa chỉ email cuocthiviet.h2t@gmail.com)

MỚI - NÓNG
Tween Tiểu học Nam Thành Công xúc động, vui Liên hoan Chiến sĩ nhỏ Điện Biên
Tween Tiểu học Nam Thành Công xúc động, vui Liên hoan Chiến sĩ nhỏ Điện Biên
HHT - Liên hoan "Chiến sĩ nhỏ Điện Biên" của trường Tiểu học Nam Thành Công (Hà Nội) diễn ra đầy ấn tượng với những tiết mục văn nghệ, hoạt cảnh đầu tư công phu, chỉn chu. Phần thi kiến thức liên quan tới chiến dịch Điện Biên Phủ để lại dấu ấn sâu đậm nhờ sự thông minh, đáng yêu của các bạn nhỏ.

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.