“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Gửi chàng trai Thiên Bình khiến tim ta không được bình yên

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Gửi chàng trai Thiên Bình khiến tim ta không được bình yên
HHT - Và cứ đến chân cầu, tan tiết 5 người lại đi ngược chiều ta từ phía đối diện, bỏ học tiết cuối để đi ngược từ nơi người đến. Chỉ để nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên ấy, chỉ để người phải thắc mắc về ta.

Đó là năm ta 17 tuổi. Gọi là mối tình đầu thì hơi xa xỉ vì thực chất đó chỉ là những rung động đầu đời. Sự rung động đó nhẹ và mỏng thôi nhưng những day dứt thì đến hết đời vẫn không quên được!

Còn nhớ đó là một buổi chiều thư viện mưa. Cùng trú mưa ở nhà xe thư viện, và ánh mắt ấy, ôi chao là cái ánh mắt, cứ như vừa ngạc nhiên lại dường như chiêm ngưỡng...

Là một buổi tan trường, ngạc nhiên vô cùng khi xe mình và xe người ấy để cạnh nhau bên dưới tán xà cừ. Là cái ngoắc tay đầy khó hiểu của họ khi ánh mắt chợt chạm nhau. Là cái bối rối đến cứng đơ khi người lấy xe ra trước...

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Gửi chàng trai Thiên Bình khiến tim ta không được bình yên ảnh 1

Và từ ấy ta không còn yên ổn nữa. Trái tim như muốn nhảy tung ra khỏi lồng ngực mỗi khi bóng áo trắng ấy đi ngang qua ta. Tay chân thừa thãi và luýnh quýnh. Nhịp tim như đứt tách, chơ vơ, bồi hồi như cái bất ngờ của một người yêu bắt gặp một người yêu. Ngày nào người cũng phải đi qua lớp ta để vào lớp, ngày nào ta cũng phải đi học thật sớm chỉ để nhìn thấy nụ cười ấy, màu áo ấy và nhất là ánh mắt lúc nào cũng như một dấu chấm hỏi ấy!

Vẫn luôn là dấu chấm hỏi ấy, là màu trắng ấy thảng thốt đi vào giấc mơ ta, vào những vần thơ đầy mê đắm tuổi mười bảy:

Nghe vui ánh mắt nụ cười

Áo anh màu nắng trời chiêm bao

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Gửi chàng trai Thiên Bình khiến tim ta không được bình yên ảnh 2

Nhiều lúc tự hỏi, sao ngày ấy cứ ngốc nghếch như thế, cứ khi người định mở miệng ta lại òa chạy. Thứ cần nhất là giọng của người ta chưa bao giờ nghe được. Không bao giờ mường tượng được âm thanh trong giọng nói ấy như nào, là trầm đục hay vang xa, là có thật sự ấm áp không. Ta cũng chưa bao giờ tìm hiểu bông hoa đặt trong giỏ xe ta lúc tan trường là như nào, cũng chưa bao giờ đủ can đảm đứng thật gần, khi mà thư viện chiều hôm ấy trời cũng mưa, còn duy nhất một chỗ trống người đứng lên nhường chỗ cho ta, nhưng ta xoay lưng bỏ đi, vẫn cảm nhận ánh mắt ấy bỏng rát phía sau lưng mình...

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Gửi chàng trai Thiên Bình khiến tim ta không được bình yên ảnh 3

Thật sự rất ngốc nghếch, ngốc nghếch hay vì ta kiêu hãnh, chỉ muốn giữ cho riêng mình. Ta gửi hết vào trang nhật ký đẫm nước mắt, luôn cảm giác chuyện của mình đẹp như không gian "Màu thời gian" của Đoàn Phú Tứ, chỉ cần đẹp trong kỷ niệm, không cần gì cả:

Màu thời gian không xanh

Màu thời gian tím ngắt

Hương thời gian không nồng

Hương thời gian thanh thanh

Cứ cảm thấy sự vấn vít trong tâm trạng, dù hơn 20 năm đã qua đi. Con đường ấy, cây cầu ấy vẫn khiến ta bồi hồi lắm. Mỗi lần đi ngang qua, đi cùng người mới ta vẫn nhắc lại kỷ niệm này. Những chiếc lá vàng xanh như hình bàn tay xòe ra ôm ấp. Và cứ đến chân cầu, tan tiết 5 người lại đi ngược chiều ta từ phía đối diện, bỏ học tiết cuối để đi ngược từ nơi người đến. Chỉ để nhìn thấy ánh mắt ngạc nhiên ấy, chỉ để người phải thắc mắc về ta. 

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Gửi chàng trai Thiên Bình khiến tim ta không được bình yên ảnh 4

Nếu ta nói về Đồng chiều cuống rạ, bạn còn nhớ không? Ta gọi người là bánh dẻo, nhưng người lại vô tâm trêu ta và bánh nướng. Ta nói rằng ta thích vị nhạt hơn của bánh dẻo và mềm hơn của bánh nướng mà. Ta muốn người biết rằng, bánh nướng dù vẫn hay đi cùng người nhưng ta chưa bao giờ quan tâm bạn ấy.

Năm cuối cấp, ta gần như tuyệt vọng. Tuyệt vọng hơn nữa khi bạn lén tìm cho ta một tấm ảnh thẻ. Lần đầu tiên ta ngắm người một cách rõ ràng hơn, lần đầu tiên ta biết ngày sinh người. Đó lại là mật khẩu cho email đầu tiên của ta. Và đến bây giờ, đó luôn là mật khẩu ngân hàng hay tài khoản mạng xã hội, người biết không. Bức hình 3×4 ấy vẫn luôn trong ngăn ví của ta... Mỗi lần trông thấy vẫn không khỏi bồi hồi.

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Gửi chàng trai Thiên Bình khiến tim ta không được bình yên ảnh 5

Dù mọi thứ đã qua đi, nhưng đó vẫn là cảm xúc mà cho đến bây giờ ta chưa từng gặp lại. Ta từng gọi nó là tình cảm buồn đẹp, là giai điệu của riêng mình. Dù rằng lúc này giai điệu ấy lại đang làm ta bồn chồn nhiều lắm. 

Chỉ là muốn nhớ lại thôi, chàng trai Cung Thiên bình luôn khiến ta không được bình yên nhất!!!

(Chi tiết về cuộc thi viết “Những mốc thời gian hạnh phúc” có thể xem tại đây. Hoặc gửi bài viết về địa chỉ email cuocthiviet.h2t@gmail.com)

Theo ẢNH TỔNG HỢP TỪ INTERNET
MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm