Những mốc thời gian hạnh phúc: Mảnh vườn gia tài của mẹ tôi

Những mốc thời gian hạnh phúc: Mảnh vườn gia tài của mẹ tôi
HHT - Gia tài của má tôi là mảnh vườn con con phía trước nhà. Mọi ước mơ của chị em tôi được thêu dệt từ mảnh vườn ấy. Mỗi mùa vụ má gieo trồng những loài cây - nơi ươm mầm những giấc mơ cổ tích.

Tôi lớn dần theo mảnh vườn của má. Lúc đi học xa, giữa phố thị bộn bề, xô bồ, tấp nập, ước được ngồi ngắm những con bọ, côn trùng di chuyển nhẹ nhàng trên mặt đất. Vạch lá tìm con sâu đo ẩn mình trong nhánh lá xanh um. Khuông đất má được rào chắn kỹ càng. Luống mồng tơi xanh mượt, trái tím như màu thủy chung. Luống khoai lang má chăm rất tốt, ngọn mượt mà nũng nịu trườn ra xa. Hàng rau dền đỏ như màu mắt cá tràu, thắm quê hương như mạch nguồn cuộc sống. Vài hố bí đỏ nham nhám lá, vàng tươi bông, quả lăn lóc như đàn lợn con hiền lành, nằm ngủ ngon lành say giấc nồng. Đàn bướm lượn lờ như chẳng muốn bay xa. Vài con ong rập rờn hút mật. Yên bình đến trong một buổi sớm mai.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Mảnh vườn gia tài của mẹ tôi ảnh 1

Ảnh minh họa từ phim hoạt hình của Ghibli.

Mùa Hè đến, đất được má cuốc lên phơi ải. Cái nắng nóng của miền Trung làm cho cho má nhọc công hơn. Những cây dại ven mương, ven đê được má chặt về ủ thật kĩ rồi bón cho tươi tốt. Đất tơi xốp hơn dưới bàn tay của má. Bàn tay má bắt đầu từ lúc sương đêm còn ngủ muộn trên cành lá và nghỉ ngơi khi ông trăng bắt đầu ló dạng ở lũy tre làng. Má chăm sóc vườn rau như chăm bẵm những đứa con yêu quý. Đôi khi chị em tôi lại ganh tị với khu vườn nhỏ kia. Nghĩ lại nhiều lúc thấy buồn cười.

Cây trong vườn đa dạng, má luôn xen canh, gối vụ theo mùa. Những loài rau quen thuộc với người dân quê. Những bữa cơm gia đình dù không có hải sản, thịt cá nhiều nhưng bữa nào cũng hết veo. Chén cơm nóng với thảo mộc quê nhà. Vét đáy nồi má mắng yêu: coi chừng lủng nồi lấy gì mà dùng. Miệng đứa nào cũng toe toét cười, thằng út còn dính cơm quanh khóe miệng. Có lúc chí chóe với nhau vì giành chút rau xào. Bữa cơm của chúng tôi được vun từ bàn tay tần tảo sớm hôm của má. Áo đẫm mồ hôi nhưng mang lại dịu ngọt cho đời.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Mảnh vườn gia tài của mẹ tôi ảnh 2

Ảnh minh họa từ phim hoạt hình của Ghibli.

Rồi chúng tôi lớn dần theo năm tháng. Khu vườn của má lại tiếp tục theo hành trang của chúng tôi vào đời. Những bữa cơm sinh viên luôn ấm áp tình má. Bát canh rau đay nấu với tôm sông hít hà mát rượi. Dĩa rau xào tỏi đậm đà vị quê hương. Tôi còn san sẻ với những đứa sinh viên nghèo trong dãy trọ. Niềm vui lan tỏa nụ cười hân hoan. Đỡ bữa chợ mà rau sạch nữa. Ấm áp vô cùng như có má kề bên.

Thương lắm những mùa bão giông. Vườn rau xơ xác, tiêu điều. Tiếng thở dài của má làm chúng tôi thương lắm. Trằn trọc không ngủ được những lúc sâu bệnh, những lúc ai vô tình làm giập luống rau. Nhưng rồi dáng má tần tảo sớm hôm. Vườn rau ấy lại xanh mượt. Xanh bởi sự tần tảo một nắng hai sương. Xanh bởi sự kì diệu của những chồi non bé tí. Xanh bởi niềm hi vọng má gieo vào đấy. Xanh bởi dòng phù sa đọng lại sau mùa nước lớn đã về.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Mảnh vườn gia tài của mẹ tôi ảnh 3

Ảnh minh họa từ phim hoạt hình của Ghibli.

Nhớ vườn rau của má không chỉ bởi những món ngon. Mà nhớ đến bởi nó như một vườn thuốc nam thu nhỏ. Vài lá tía tô với bát cháo nóng giải cảm lúc Đông về. Cây lá bỏng nằm khiêm tốn trong góc vườn chữa lành vết bỏng với những ai sơ ý bỏng lửa hay nước sôi, vài ngày thôi vết bỏng lại kéo da non. Lời cảm ơn chân thành của bác hàng xóm làm má vui lắm. Cây sả không chỉ là gia vị mà cũng là nồi nước tắm vừa thơm vừa hết rôm sảy mùa nắng nóng; nồi nước gội đồi không thể thiếu vài nhánh, tóc dài mượt như suối nguồn yêu thương. Má lại là bác sĩ “gia đình” chứ không còn là bà nông dân quê hiền lành, chất phác. Dùng vài hôm thấy hiệu nghiệm tức thì như phép màu của bà tiên.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Mảnh vườn gia tài của mẹ tôi ảnh 4

Ảnh minh họa từ phim hoạt hình của Ghibli.

Vườn của má đi là nhớ, ở là thương. Mỗi độ về nhà lại chạy ra vườn căng tràn lồng ngực, hít thở không khí trong lành, hít thở sự tần tảo chăm chút của má yêu. Giữa cuộc sống nhộn nhịp, bon chen của cuộc sống lại thích một sớm yên bình ngồi ngắm khu vườn cổ tích của con. Ai cũng tìm kiếm niềm vui ở đâu xa, con chỉ thấy hạnh phúc khi được về nhà. Ngắm những giọt sương ngủ muộn long lanh trên kẽ lá. Ngắm màu xanh tô điểm cuộc sống bởi sự bình dị của đời thường. Lại thấy lòng tĩnh tâm chẳng còn gợn sóng ở trong lòng. Mong má thật nhiều sức khỏe để chăm sóc vườn rau, chăm bẵm chúng với nét rạng ngời trên gương mặt hạnh phúc của má. Niềm vui nhỏ bé, lan tỏa sự bao dung, lan tỏa tình yêu bao la bất tận. Cảm ơn gia tài của má nhiều lắm. Mỗi khi về con lại thấy lòng bình yên.

MỚI - NÓNG

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.