Những mốc thời gian hạnh phúc: Ngày ấy đâu rồi, cho tôi tìm lại

Những mốc thời gian hạnh phúc: Ngày ấy đâu rồi, cho tôi tìm lại
HHT - Là những lần trưa nắng không ngủ, hai ông con hì hụi đào đất tìm giun, rồi lóc chóc cuốc bộ trên con đê làng kiếm chỗ câu cá.

Còn nhiều nhiều lắm những kỉ niệm câu cá đôi lần bất chợt ùa về trong tôi, có khi ào ạt như cơn gió nơi xa quê nhà như chiều nay, hay có khi lướt qua trong tâm trí khi nghe thấy tiếng ve rền rĩ trên cây sau nhà. Chiều nay, tôi thoáng nghe tiếng cười nắc nẻ năm ấy, nhỏ dần, nhỏ dần và bay mãi lên tận trời xanh... 

“Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi. Cho tôi tìm lại một ngày ấu thơ, cho tôi tìm lại, cho tôi một ngày...”

Những mốc thời gian hạnh phúc: Ngày ấy đâu rồi, cho tôi tìm lại ảnh 1

Ảnh minh họa: Sasin Tipchai.

Tôi sinh ra nơi thị thành, may mắn thay, tuổi thơ tôi ngập tràn màu sắc nơi quê ngoại. Ngay từ bé, về ngoại là nơi tôi trông mong nhất mỗi độ Hè sang. Kỉ niệm nào cũng có, từ những buổi chiều muộn thả hồn theo cánh diều lang thang trên đồng, đến những buổi tối hẹn nhau đi trộm mía, từ những sáng lờ mờ nghe tiếng gà gáy, đến những trưa Hè đu mình theo cánh võng mà nghe ve ra rả. Tất cả vẫn còn nguyên nơi đây, trong trí óc này, nhưng có lẽ những lần đi câu cá là những lần đáng để tôi hoang hoải nhất khi nhớ về.

May mắn có ông anh con cậu trạc tuổi, nên chúng tôi khá thân trong mấy vụ quỷ quái. Trước hôm tôi về chơi, ông anh thường lặn lội đi chặt trảy làm cần câu, cột cước chuẩn bị cho thằng em. Nghe đâu có lần đi chặt trộm trảy, bị rượt chạy cả quãng xa. Nhớ lại mà thương.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Ngày ấy đâu rồi, cho tôi tìm lại ảnh 2

Ảnh minh họa: Newisha Alifa.

Là những lần trưa nắng không ngủ, hai ông con hì hụi đào đất tìm giun, rồi lóc chóc cuốc bộ trên con đê làng kiếm chỗ câu. Chẳng khá khẩm gì, vì trưa thì người cũng ngủ chứ kể gì cá mắm. Nắng thì nẻ đầu, gió thì chẳng mấy cơn, tre thì xác xơ không đủ che nắng, vậy mà vẫn kiên nhẫn ôm cái cần và ngó xa xăm. Nhớ cái cảm giác kéo cần nặng trĩu con cá lớn và tiếng cười nắc nẻ khoái chí như được vàng của hai anh em. Những lần lưỡi câu tôi mắc cỏ thì người lội bùn xuống gỡ là ông anh, tôi có câu được cá thì người gỡ là ông anh, hoạ hoằn lắm tôi mới mó tay móc con giun vào lưỡi câu. Và nhớ lắm nhiều hôm lầm lũi về nhà và giả vờ như không đi câu khi có ai hỏi thăm câu được nhiêu ít cá.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Ngày ấy đâu rồi, cho tôi tìm lại ảnh 3

Ảnh minh họa: Sasin Tipchai.

Là những lần đi câu trộm, cá câu trộm to hơn hẳn cá câu chính thống, cá câu trộm cắn câu thì hết sảy, cá câu trộm ăn sướng miệng hơn hẳn. Nhưng đi câu không nhìn miếng phao, mà trông chừng chủ ao cá. Ờ thì cũng có đôi lần rượt chạy vứt lại dép, chủ ao thương tình đem xuống nhà trả lại và mắng vốn đôi câu. Ờ thì cũng có đôi lần nguỵ trang trong đám bụi bờ, muỗi cắn mình nhiều hơn cá cắn câu. Ờ thì có đôi lần thôi.

Là những lần đi câu cá không coi ngày, hí hửng đem rổ cá về mới hay hôm ấy ngày rằm, đành tiếc rẻ ra thả lại và dặn lòng mai ra câu lại. Là những hôm tí tách mưa, hai anh em vẫn ôm cần đợi cá với niềm tin nốt lần này nữa sẽ về, để rồi ướt sũng mới rầu rĩ bỏ cuộc và chuẩn bị cho ngày mai đi câu chỗ khác, chỗ này xúi quẩy quá. Là những hôm đi thật xa, đến những chỗ hẻo lánh, gai góc đầy để mong có cá cho bữa ăn thêm xôm, mặc dù câu cho vui chứ chẳng đói nghèo gì.

Những mốc thời gian hạnh phúc: Ngày ấy đâu rồi, cho tôi tìm lại ảnh 4

Ảnh minh họa: Fete Peche.

Còn nhiều nhiều lắm những kỉ niệm câu cá đôi lần bất chợt ùa về trong tôi, có khi ào ạt như cơn gió nơi xa quê nhà như chiều nay, hay có khi lướt qua trong tâm trí khi nghe thấy tiếng ve rền rĩ trên cây sau nhà. Chiều nay, tôi thoáng nghe tiếng cười nắc nẻ năm ấy, nhỏ dần, nhỏ dần và bay mãi lên tận trời xanh... 

“Ngày ấy đâu rồi, ngày ấy đâu rồi. Cho tôi tìm lại một ngày ấu thơ, cho tôi tìm lại, cho tôi một ngày...”

MỚI - NÓNG
Hành trình "Tôi yêu Tổ quốc tôi" đến với các địa danh lịch sử tại Yên Bái
Hành trình "Tôi yêu Tổ quốc tôi" đến với các địa danh lịch sử tại Yên Bái
Ngày 24/4, sau Lễ xuất quân Hành trình "Điện Biên Phủ - Khát vọng non sông" năm 2024 tại Hà Nội, đoàn hành trình "Tôi yêu Tổ quốc tôi" tuyến số 2 do đồng chí Ngô Văn Cương - Bí thư T.Ư Đoàn, Chủ nhiệm Uỷ ban kiểm tra T.Ư Đoàn làm trưởng đoàn đã khởi hành tới các địa danh lịch sử gắn với Chiến dịch Điện Biên Phủ trên địa bàn tỉnh Yên Bái.
Khánh thành công trình Không gian đọc sách, tương tác và sinh hoạt Đội ở Điện Biên
Khánh thành công trình Không gian đọc sách, tương tác và sinh hoạt Đội ở Điện Biên
Trong khuôn khổ các hoạt động của Liên hoan Chiến sĩ nhỏ Điện Biên toàn quốc lần thứ V, năm 2024 cấp Trung ương; đồng thời phát triển văn hóa đọc, tạo sân chơi tương tác, sinh hoạt Đội cho thiếu nhi tỉnh Điện Biên, ngày 24/4/2024, Hội đồng Đội Trung ương tổ chức chương trình trao tặng và bàn giao công trình “Không gian đọc sách, tương tác và sinh hoạt Đội” tại Nhà Thiếu nhi tỉnh Điện Biên.

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.