“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Nửa cuối thanh xuân hãy luôn ở đó nhé

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Nửa cuối thanh xuân hãy luôn ở đó nhé
HHT - Nhiều người bảo đừng chạy theo thời gian, vì mãi mãi chúng ta sẽ bị bỏ lại. Sống chậm lại, chúng ta vẫn luôn có những người bạn ở bên.

Tôi chọn đến với Học viện Báo chí và Tuyên truyền là điểm đỗ của nửa cuối thanh xuân của mình…

Người ta nói khoảng thời gian cấp ba có lẽ là tươi đẹp nhất, ở đó có những người mình thân quen, có những câu chuyện từ tận sâu trong chúng ta, sẵn sàng chia sẻ cho nhau, sẵn sàng cho nhau cái cảm giác yên bình nhất. Thanh xuân của mỗi người cũng bắt đầu từ đó. Khoảng thời gian ấy, tưởng chừng như chúng tôi không thể chia xa được nhưng vẫn phải chia xa. Bây giờ đây, mỗi người giữ trong mình những kỷ niệm về nhau, cho nhau,…

Tôi nghĩ những mối quan hệ nào cũng có sự thay đổi, chỉ là những lúc nào chúng ta sẵn sàng gọi nhau bằng cái tên từng gọi, gợi lại những câu chuyện từng xảy ra, một chuyến trở về thanh xuân qua lời kể của nhau lại trở nên thú vị. Nhưng mà, lúc ấy là bao giờ? Giờ khắc này, tôi chỉ muốn giữ những mối quan hệ ấy mãi bên mình, trân trọng và nâng niu nó. Biết đâu ngày mai thôi, chúng tôi không còn có nhau…

Trong một lớp đại học, tìm được một người hiểu nhau đã khó, tìm được những người hiểu nhau lại càng khó hơn

Đại học là chọn lựa những mối quan hệ không tên, nhưng tôi xin gọi nó đúng nghĩa là bạn thân, hội bạn thân. Bởi vì chúng tôi hiểu nhau, từ những con người khác nhau về quê quán, phong tục, nhưng cùng chung mục đích và lý tưởng. Đặc biệt hơn đến với Học viện Báo chí và Tuyên truyền, nó lại là một mối quan hệ siêu dễ thương, siêu ấn tượng, lạ và độc đáo.

Tuổi trẻ của chúng ta song song nhau, đích đến là vô cùng, nhưng vẫn nhìn thấy nhau
Mỗi người một vẻ, chúng ta đâu ai giống ai, chỉ cần vì nhau, hiểu nhau là gắn bó được rồi

Sẽ có một ngày nào đó chúng ta ngồi lại với nhau, cùng nhau uống một vài tách trà, kể lại những câu chuyện cũ. Lúc đó mỗi đứa đều lớn cả rồi, nhưng cái kéo chúng ta lại có lẽ lại là những tiếng cười, mà ngày xưa chúng ta cũng từng có. Bạn đại học cũng giống như bạn cấp ba, và những người bạn khác. Họ cũng đến rồi đi, cũng để lại cho chúng ta những hồi ức tươi đẹp. Có lẽ thế, chúng tôi chẳng muốn mất đi nhau những ngày còn lại trước khi chia lớp này.

Cứ hòa nhịp khi chúng ta cùng nhau
Có nhiểu thứ chia cắt tình bạn đẹp, nhưng ở ngôi trường này, chúng ta vẫn còn có nhau
Đứa con trai, được chia sẻ nhiều nhất từ những bạn gái ấy

Tôi là một đứa con trai nhiều tình cảm, những thứ tôi viết ra cũng chỉ thỏa những nỗi lòng của mình cho năm tháng tuổi trẻ. Nhiều người bảo đừng chạy theo thời gian, vì mãi mãi chúng ta sẽ bị bỏ lại. Sống chậm lại, chúng ta vẫn luôn có những người bạn ở bên…

Tình cảm của chúng mình, dù có chia lớp, phân chuyên ngành, mỗi đứa một nơi, nhưng còn nhớ nhau, hãy nhắn cho nhau một câu: “Mày ơi, trà đá đi!” là vui rồi.

(Chi tiết về cuộc thi viết “Những mốc thời gian hạnh phúc” có thể xem tại đây. Hoặc gửi bài viết về địa chỉ email cuocthiviet.h2t@gmail.com)

Theo Ảnh NVCC
MỚI - NÓNG
Hành trình "Tôi yêu Tổ quốc tôi" đến với các địa danh lịch sử tại Yên Bái
Hành trình "Tôi yêu Tổ quốc tôi" đến với các địa danh lịch sử tại Yên Bái
Ngày 24/4, sau Lễ xuất quân Hành trình "Điện Biên Phủ - Khát vọng non sông" năm 2024 tại Hà Nội, đoàn hành trình "Tôi yêu Tổ quốc tôi" tuyến số 2 do đồng chí Ngô Văn Cương - Bí thư T.Ư Đoàn, Chủ nhiệm Uỷ ban kiểm tra T.Ư Đoàn làm trưởng đoàn đã khởi hành tới các địa danh lịch sử gắn với Chiến dịch Điện Biên Phủ trên địa bàn tỉnh Yên Bái.
Khánh thành công trình Không gian đọc sách, tương tác và sinh hoạt Đội ở Điện Biên
Khánh thành công trình Không gian đọc sách, tương tác và sinh hoạt Đội ở Điện Biên
Trong khuôn khổ các hoạt động của Liên hoan Chiến sĩ nhỏ Điện Biên toàn quốc lần thứ V, năm 2024 cấp Trung ương; đồng thời phát triển văn hóa đọc, tạo sân chơi tương tác, sinh hoạt Đội cho thiếu nhi tỉnh Điện Biên, ngày 24/4/2024, Hội đồng Đội Trung ương tổ chức chương trình trao tặng và bàn giao công trình “Không gian đọc sách, tương tác và sinh hoạt Đội” tại Nhà Thiếu nhi tỉnh Điện Biên.

Có thể bạn quan tâm

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

Reply Y2K: Trái tim bí mật của cô bạn Bánh Cam "keo kiệt" của tuổi thơ tôi

HHT - Ba Bánh Cam mất sớm, má nó làm các loại bánh bột chiên, bỏ mối cho những người bán dạo. Có lần, Bánh Cam xách theo bọc bánh, mời bạn bè trong lớp. Mọi người xúm vô ăn. Mấy chục bánh nóng hổi hết sạch. Tới lúc đó, Bánh Cam mới dõng dạc: “Mỗi cái bánh 500 đồng. Trả tiền cho tui nha!”. Tụi bạn chưng hửng ngó nhau.
Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Reply Y2K: Trái tim lớn của "bác sĩ thú cưng" cấp xóm dành cho những con vật nhỏ

Đậu Ván vẫn ít nói, vẫn đeo kính và có lẽ vẫn mơ làm bác sĩ. Tớ nghĩ chẳng nghề nào hợp với cậu ấy hơn thế. Bởi những người có tính thương yêu thực sự, chẳng cần phô diễn ồn ào, luôn sẵn lòng cứu giúp những vật nhỏ nhất như Đậu Ván sẽ làm được rất nhiều điều tốt lành cho cuộc sống này.