“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Tôi nợ bản thân mình hai chữ bình an

“Những mốc thời gian hạnh phúc”: Tôi nợ bản thân mình hai chữ bình an
HHT - Tôi chờ một ngày cậu nói lời yêu. Chờ mãi, chờ mãi. Cuối cùng cậu cũng nói ra lời yêu ấy, nhưng với một người con gái khác, không phải tôi.

Tôi không biết gọi tên thứ cảm xúc này là gì, càng không thể hiểu nổi bản thân tại sao lại vì một người mà năm lần bảy lượt dồn con tim mình vào ngõ cụt. Mãi đến sau này, khi ngoảnh mặt nhìn lại, đến lúc có thể điềm nhiên với khoảng quá khứ có cậu, tôi mới tự cho rằng cậu nợ tôi một đoạn thanh xuân.

Ảnh minh họa: phim Chihayafuru.

Cậu nợ tôi số lần tôi thương thầm trộm nhớ, nợ tôi những lần quan tâm làm tim tôi rung động, nợ tôi ánh mắt luôn chỉ biết dõi theo cậu không chán chường. Cậu vay ở tôi tình yêu của một cô nữ sinh mười tám nhưng rồi lại chóng nhanh quên đi số nợ ấy giống như cái cách cậu hát cho tôi nghe bài ca "Hẹn một mai" của Bùi Anh Tuấn và rồi quên đi người con gái đã lỡ cất tiếng hát ấy của cậu vào gọn trong tim.

Cậu mười bảy, tôi mười tám, tôi hơn cậu một tuổi. Cậu chuyên Tin, tôi chuyên Văn, hai khối chuyên hoàn toàn trái ngược. Vậy mà vào một buổi chiều trên chiếc ghế đá dưới tán cây dương liễu, tôi lỡ làng trót đưa cậu vào tim. Cậu rõ ràng không phải là kiểu người mà tôi sẽ thích. Cậu trẻ con, hoạt bát, thân thiện và hòa đồng. Hòa đồng đến mức, tôi cứ tưởng cử chỉ ấy, hành động ấy, ánh mắt ấy, tiếng hát ấy của cậu là dành riêng cho tôi như một người con gái rất đặc biệt nhưng thật chẳng may, cho đến mãi sau này, tôi mới biết, tôi không phải là duy nhất. Cậu chính là kiểu người như vậy. Quan tâm người khác một cách quá đáng. Quá đáng đến nỗi làm tim tôi đau, rất đau, cho đến tận bây giờ.

Ảnh minh họa: phim Chihayafuru.

Cậu biết tôi đang chìm đắm trong tình yêu dành cho cậu đến mức mù quáng. Cậu không thích tôi nhưng tuyệt nhiên cũng chẳng hề có ý định cắt đứt. Không phải cậu sợ tôi tổn thương mà cậu sợ tôi rời xa cậu. Cậu nhắn cho tôi những dòng tin nhắn ngọt ngào. Đêm đến, cậu chúc tôi ngủ ngon bằng những ca từ: "You are my sunshine. You make me happy..." Cậu ép tôi luôn luôn thích cậu. Nhưng cái cậu không ngờ đến, rằng đây không phải là thích một người, mà nó là tình yêu. Cậu bắt tôi không được quên đi cậu. Cậu nhẫn tâm làm tôi ngày qua ngày yêu cậu nhiều hơn. Thế rồi một hôm, tôi mạnh dạn hỏi cậu rằng đối với cậu, tôi là gì. Câu trả lời thật gãy gọn mà tôi mang về cho trái tim mình: "Là chị". Ừ, tiếng "chị" kia đơn giản thật. Đơn giản đến nỗi làm tôi không thể nào thôi trách bản thân mình đã quá ảo vọng trong tình yêu này.

Ảnh minh họa: phim Chihayafuru.

Nhưng tôi là một đứa cứng đầu. Tình yêu đầu đời không dễ gì vụt tắt. Tôi vẫn chờ cậu. Một ngày, cậu cập nhật trạng thái trên trang Facebook cá nhân rằng cậu nhớ người yêu cũ. Tôi giật mình nhưng không buồn nhiều. Tôi trách bản thân chứ không trách cậu. Nhưng cậu lại đốt lên cho tôi một tia hy vọng khi nhắn tin xin lỗi tôi. Tôi còn nhớ như in lời cậu nhắn.

"Hay là em block bạn đó?"

"Tại sao?"

"Tại vì bạn đó làm chị buồn."

Tôi biết cậu không thích tôi càng không phải là người tốt nhưng thứ tình yêu trong tôi luôn cồn cào, luôn làm lu mờ đi lý trí. Tôi chờ một ngày cậu nói lời yêu. Chờ mãi, chờ mãi. Cuối cùng cậu cũng nói ra lời yêu ấy, nhưng với một người con gái khác, không phải tôi.

Ảnh minh họa: phim Chihayafuru.

Đêm. Trước mặt là biển. Sau lưng là người qua kẻ lại, là xe cộ đông đúc. Tôi nhớ những kỷ niệm về cậu. Nhớ lần cậu nhắc tôi cẩn thận kẻo dẫm phải đinh, nhớ lần cậu giận tôi vì tôi không chịu ăn sáng, nhớ cái xoa đầu đầy ngạo mạn của cậu dành cho tôi trong một buổi trưa đầy nắng,... Vo tròn những ký ức đó, tôi ném mạnh chúng xuống con sóng dữ. Để thản nhiên quay lưng về phía dòng người, dòng xe cộ đông đúc, tôi đã khóc, đã tưởng như trút hết nước mắt làm mặn cả vị biển khơi. Đến lúc có thể thản nhiên ngồi viết về cậu như thế này, trái tim của tôi đã bị khắc thật sâu đậm hai chữ: "Là chị".

(Chi tiết về cuộc thi viết “Những mốc thời gian hạnh phúc” có thể xem tại đây. Hoặc gửi bài viết về địa chỉ email cuocthiviet.h2t@gmail.com)

MỚI - NÓNG
Xây dựng thế hệ thanh niên xứng đáng là rường cột của nước nhà
Xây dựng thế hệ thanh niên xứng đáng là rường cột của nước nhà
HHT - Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính đối thoại với thanh niên về chủ đề "Xây dựng nguồn nhân lực trẻ chất lượng cao đáp ứng kỷ nguyên 4.0". Cuộc đối thoại diễn ra theo hình thức trực tiếp và trực tuyến nhân kỷ niệm 92 năm Ngày thành lập Đoàn Thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh (26/3/1931 - 26/3/2023). Báo điện tử Tiền Phong tổng thuật Hội nghị cùng thông tin từ Cổng Thông tin điện tử Chính phủ.

Có thể bạn quan tâm

Tháng Con Gái đọc sách về những người phụ nữ nổi tiếng, có nhiều sức ảnh hưởng

Tháng Con Gái đọc sách về những người phụ nữ nổi tiếng, có nhiều sức ảnh hưởng

HHT - Họ là những người phụ nữ được nhiều người gọi tên. Họ nổi tiếng và có nhiều sức ảnh hưởng. Và nếu như họ không tự kể câu chuyện của mình hoặc được một ai đó tâm huyết dốc tâm tìm hiểu, thì câu chuyện của họ hoặc lý do khiến họ tạo nên cuộc đời mình vẫn mãi là một bí ẩn với những người ngoài cuộc.
Mối Tình Đầu Năm Ấy: Chàng trai một mét bảy mươi lăm cao ráo khó ưa, tớ thích cậu!

Mối Tình Đầu Năm Ấy: Chàng trai một mét bảy mươi lăm cao ráo khó ưa, tớ thích cậu!

HHT - Có phải cậu cao như vậy là vì cậu chơi bóng rổ không? Tớ thắc mắc lắm. Và thế rồi cậu cười, một nụ cười sáng, sáng cả trái tim tớ. Cậu xoa đầu tớ và bảo: “Ừ. Cậu cũng phải siêng chơi thể thao lên. Sao mà lùn thế này?” Này, chàng trai cao ráo khó ưa, đừng nói thế chứ, tớ giận thật đấy.