HHT - Trước khi xuất hiện những cú click chuột giúp nắm bắt thông tin của cả thế giới, một tờ báo nhỏ bằng cuốn vở đã là cả thế giới thông tin, là diễn đàn tâm tình của những cô cậu học trò cuối 7X, 8X cho tới 9X. Nay, Hoa Học Trò đã được chuyển tới tận nhà qua bưu điện, có thể đặt mua trên các trang thương mai điện tử hay các nhà sách, nhưng thế hệ học trò thuở nào vẫn nhớ như in cái cảm giác háo hức chạy ra sạp báo cầm trên tay cuốn Hoa Học Trò 'nóng hổi vừa thổi vừa xem'...
HHT - Mùa Hè trong tuổi thơ tôi luôn là những tháng ngày rực lửa, là những kỷ niệm khó quên nơi làng quê nhỏ nơi tôi sinh ra và lớn lên, một tuổi thơ dữ dội và đầy ắp yêu thương của cô đầu gấu bé nhỏ.
HHT - Tớ không hối hận gì cả, vì dù sao tớ cũng đã có một khoảng thời gian rất đẹp, là ký ức đẹp về cậu, mối tình đầu của tớ. Thay vì cảm ơn cậu, tớ lại cảm ơn chính mình, vì đã từng thực sự một lần dũng cảm nói những điều mình nghĩ, làm những điều mình thích, dù là ngốc nghếch nhưng đều xuất phát từ trái tim mình.
HHT - Dưới tán bằng lăng, cậu không còn đứng một mình nữa. Cậu mỉm cười cài hoa lên mái tóc người năm ấy cậu đứng chờ. Cậu chẳng phải hoa bằng lăng, tớ cũng mãi không là mùa nắng. Chỉ là lỡ thích thầm người vào đúng một mùa hoa.
HHT - Mùa Hạ năm ấy thật đặc biệt khi không chỉ có những cơn mưa rào mang nỗi nhớ nhung mà còn là những ngày nắng phủ vàng tại trạm xe buýt. Những chuyến xe buýt thân thương mang bóng hình một chàng trai dẫu chưa bao giờ tôi biết tên.
HHT - Tôi và bạn vẫn nhắn tin, tag tên nhau trên facebook, nhưng niềm vui của tôi không còn khiến bạn mỉm cười hạnh phúc, muộn phiền của bạn cũng chẳng còn là “muộn phiền của chúng ta”.
HHT - Chúng ta mất ba năm cấp 3 để khát khao về bốn năm đại học. Chúng ta mất bốn năm đại học để nhớ về bảy năm trung học. Cuối cùng, chúng ta mất cả đời để hoài niệm về tuổi trẻ đã qua…
HHT - Rồi mùa Hè năm ấy cũng trôi qua, mỗi đứa vào các trường, các lớp khác nhau. Bất giác, thấy nhớ thật nhớ từng người bạn đã sát cánh cùng tôi trên ghế nhà trường. Cảm ơn các bạn rất nhiều, vì đã xuất hiện trong thanh xuân của tôi…
HHT - Món canh trứng đậu đó đến giờ tôi vẫn ăn, mà không sao tìm thấy vị ngon như th uở nào. Phải chăng tôi nấu không giống Mai, hay phải chăng người ăn cùng tôi không phải là “Thanh xuân”?
HHT - Mỗi mùa Hè của thời niên thiếu đều xảy ra một câu chuyện. Mỗi câu chuyện trong mùa Hè đều có bóng dáng cậu. Nhưng tớ đâu thể cứ mãi là loài hoa ưu đàm, ấp ủ tình yêu chờ suốt ba ngàn năm, chờ một lần cậu nắm tay.
HHT - Và chợt tôi nhìn vào biển rồi nhận ra, mùa Hè - mùa tôi trưởng thành. Vì đến mùa Hè tôi lại nhìn về ký ức của những ngày xưa cũ mà biết tôi đã lớn đến thế nào.
HHT - Trong giấc mơ, tôi thấy mình đứng giữa Gangnam se lạnh, nhìn những bảng đèn điện đầy màu sắc rực sáng nhấp nháy trong đêm tối. Và có một người sẽ cười với tôi, xua tan đi giá lạnh mùa Đông.
HHT - Ngày tổng kết năm học, khi mọi người đã ra về hết, mình thấy cậu đứng dưới sân trường như thể chờ đợi một điều gì đó, mình thật đã muốn chạy đến, mình muốn được đứng cạnh cậu một lần cuối, nhưng mình thật là quá nhút nhát.
HHT - Cậu biết không, cuộc đời này dài lắm, dài hơn rất nhiều khuôn viên trường chúng ta, không thể chỉ cần cậu nắm tay tớ năm bảy phút đã có thể đi hết một vòng...
HHT - Hạt Dẻ Nhỏ cố vươn mình để chạm vào nàng nhưng không thể. Công Chúa ngồi xa quá và nàng đang gục đầu. Nàng sẽ chẳng dám quay lại vùng ngoại ô nơi trái tim nàng mọc lên bông thủy tiên đẹp nhất.
HHT - Chiếc áo đồng phục chi chít màu mực vẫn còn thiếu chữ kí một người, tôi chạy ra sân sau, cầm sẵn cây bút, thấp thoáng bóng lưng Việt phía ghế đá đối diện lớp tôi. Nhưng không phải mình Việt ở đó. Là cô bạn ấy…
HHT - Một năm mới lại bắt đầu với những dự định và kế hoạch mới, những bước tiến mới tới gần hơn giấc mơ của bạn. Nếu bạn cần một nguồn năng lượng hứng khởi và một người bạn đồng hành tinh tế, Trà Sữa Cho Tâm Hồn phiên bản đặc biệt vẫn ở đây vì bạn!
HHT - Bạn sợ những hồi ức đẹp đẽ về Mi và nơi này khi gắn với thực tại sẽ biến dạng và vỡ tan. Chẳng ai trên đời lại nỡ làm hỏng món đồ chơi mà họ yêu quý thuở bé cả. Nhưng bạn sẽ phải bước tiếp thôi, Tum à.
HHT - Số cuối cùng của năm 2020, Trà Sữa Cho Tâm Hồn Volume 05 sẽ mang đến cho bạn đọc thân yêu những cảm xúc tinh khôi và trong trẻo, tựa một sớm mùa Đông đẹp trời với một túi hạt dẻ vừa rang nằm gọn trong tay.
HHT - Tớ mong được gặp cậu và nói cho cậu tất cả những gì trong lòng thơ. Muốn đôi mình cùng ngắm hoa, cùng chơi đùa như thuở ngây thơ ấy. Mơ một ngày cậu trở về, vẫn nụ cười chưa từng nhạt nhòa nước mắt. Và ôm cậu thật lâu.
HHT - Thiên không biết rằng tôi thích cậu ấy từ lâu, tôi thích nụ cười của Thiên, thích đôi mắt Mặt Trời của cậu ấy, thích cả giọng trầm ấm ấy. Chỉ là, cậu ấy không thích tôi thôi. Hay như duyên phận bảo, là chưa đến lúc.
HHT - Chúng ta chẳng thể dùng bàn tay mình để vẽ lên tương lai, cũng không thể dùng trí óc để đoán định được sau này. Nhưng chúng ta có hiện tại, và em yêu hiện tại biết bao nhiêu. Bởi vì, hiện tại có anh.
HHT - Mận từng nghe ai đó nói rằng, nếu một người thích bạn, sẽ lập tức đồng ý lời tỏ tình mà chẳng cần nghĩ suy. Nhưng Mận tỏ tình, Cam lại nói rằng, cậu ấy cần thời gian, suy nghĩ... Suy nghĩ làm sao để từ chối cô chăng?
HHT - Cô ấy như viên kem ngọt ngào, anh là vỏ ốc quế bao bọc viên kem, còn tôi chỉ là vỏ bọc bên ngoài. Sau khi được bóc ra, chỉ có ốc quế vẫn mãi ở lại với kem, còn vỏ bọc sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
HHT - Anh là một chàng trai bình thường, thật sự chả có gì đặc biệt, cũng không phải là người đẹp trai hay nổi tiếng trong trường được nhiều người thích. Nhưng anh đã làm em từng thích anh.
HHT - Tình yêu ấy chớm nở lúc đầu Thu, lại kết thúc lúc Thu đang trôi qua những ngày cuối cùng. Là lúc hoa cúc đang cố sống những khoảnh khắc vàng rực rỡ sau cuối, là lúc bầu trời xanh vội níu giữ khoảng không trong ngần còn sót lại.